ĐƯỜNG VỀ - Trang 175

Nói Nội Mông là quê hương thứ hai của anh cũng không ngoa.

Lần này vội vàng trở về để giải quyết chuyện hôn sự hoang đường, bây

giờ anh lại muốn cùng cô đi tới đó, với một tâm tình khác hẳn, hai người
cùng nhau nhìn những đồng cỏ, sa mạc, và cả con người.

Quy Hiểu đồng ý cực kì thoải mái, nói lúc nào mình cũng đi được cả, cho

nên Lộ Viêm Thần lại càng tò mò về công việc của cô hơn. Nhưng anh cũng
không hỏi kĩ, chuyện giữa anh và Quy Hiểu như phế tích đang xây lại, có
phần ‘trăm phế đợi hưng’, cho nên những thứ đó anh cũng không hỏi vội,
cứ từ từ vậy, bao gồm rất nhiều chuyện anh rồi từ từ anh sẽ kể lại cho cô.

Ngày thứ hai, chỉ mới là ngày thứ hai thôi.

Lộ Viêm Thần nhìn ra xa thấy có người lái xe tới, sợ bị bắt gặp lại khó

giải thích rõ ràng, cho nên anh lặng lẽ xoay người nhảy xuống mui xe, rơi
xuống đất.

Dưới ánh trăng, Quy Hiểu không tìm thấy bóng người kia nữa, cô hoảng

hồn: “Anh té à?”

Người đàn ông đầu máy nghe vậy thì bật cười: “Có người tới nên anh đi

trước”.

“Dạ”.

“Đi ngủ sớm đi”.

Cách một bức tường, cô nhìn thấy ánh sáng từ giữa tường lóe lên, cô biết

là anh cố ý rọi đèn cho cô thấy.

Tỏ ý là, anh đi thật.

Lộ Viêm Thần quay lại xưởng sửa xe, mấy cậu trai trẻ làm thêm giờ giữa

đêm cũng đang tụ tập trên ghế sa lon, chiếc ghế nhỏ và một cái bàn ở góc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.