ĐƯỜNG VỀ - Trang 186

Uống đến gần mười hai giờ đêm, đề tài càng lúc càng thương cảm, nói

đến chuyện quá khư ai ai cũng phải cố gắng hoàn thành nhiệm vụ, thình
lình có một người trong tiểu hạng hi sinh. Cuối cùng cậu còn vỗ vỗ vào vị
trí nơi eo của Lộ Viêm Thần: “Chỗ này của đội trưởng Lộ ấy, vì yểm hộ mà
một bên người cũng bị thương”.

Lộ Viêm Thần lấy cùi chỏ hất người kia đi, không muốn cho cậu ta miêu

tả nữa.

Người kia lại không hiểu được gì, còn nghĩ sai ý: “Hả, đúng rồi, chị dâu

đã thấy lâu rồi nhỉ”.

Nếu như chia buổi tối được thiết đãi nhiệt tình này ra thành một giờ, đến

năm mươi chín phút Quy Hiểu được nghe chuyện mà kinh hồn bạt vía,
những chuyện chỉ nghĩ thôi đã sợ, một phút sau cùng là nửa đêm rực hồng
vì quấy rối.

May mà người kia cũng hết sức thức thời, thấy thời gian cũng trễ rồi nên

đưa hai người đến nơi nghỉ lại.

“Lều thứ ba từ dưới lên nhé”. Người nọ dặn dò xong thì nhường đường,

cũng không thể đưa vợ người ta tới thẳng ngoài nhà bạt, lúc thích hợp nên
tránh thì phải tránh, “Em đi giúp mẹ cộng sổ. Còn đội trưởng Lộ nữa, ngựa
ở bên kia, anh muốn cưỡi thì cứ chọn”.

Lộ Viêm Thần nhìn về phía tay cậu chỉ.

Chờ đến khi người rời đi, Quy Hiểu theo anh đến ngôi nhà bạt, lúc anh

lấy chìa khóa ra mở cánh cửa đỏ thì thấp giọng hỏi: “Ở đây óc mấy cái
giường ạ”. Chiến hữu của anh quá nhiệt tình, nhất quyết phải giành xách
hành lý cho cô, cho nên cô còn chưa tới đây xem thử.

Lộ Viêm Thần xoay chìa khóa nửa vòng trên ngón tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.