ĐƯỜNG VỀ - Trang 194

Tuy chưa làm đến bước súng ống đầy đủ cuối cùng, nhưng trong lòng

anh, đêm qua Quy Hiểu chẳng khác nào đã trở thành vợ cả, vì thế, lúc này
đây, nhìn ánh mắt của cô anh thấy không giống trước. Là kiểu nhìn vào đôi
mắt người phụ nữ của mình.

Sau khi mặt trời mọc, trời lại đổ tuyết nhẹ nhàng.

Đôi vợ chồng kia đi rồi, họ cũng là hai người duy nhất, xứng với từ quý

khách.

Ở Nội Mông làm khách đúng là hạnh phúc, như người chủ trung tâm,

khiến người ta không thể khước từ sự hiếu khách nhiệt tình.

Lần trước Quy Hiểu đến với Tiểu Thái, trên đường cũng gặp được một

gia đình không quen, họ chỉ hỏi đường mà cũng được kéo vào nhét cho một
bát trà sữa, còn cả thịt khô, khiến cho cô tay chân luống cuống.

Cũng giống như bữa cơm tối trước mắt này, may mà cô là nữ, không bị

mời rượu.

Nhưng mà Lộ Viêm Thần thì không tránh thoát.

Ông cụ ngồi nói chuyện với Lộ Viêm Thần buổi sáng cũng khuyên ngừng

rượu thôi, không được làm quá. Quy Hiểu không hiểu phần lớn các câu mà
ông nói, nhưng thấy Lộ Viêm Thần cứ liên tục uống mãi, đẩy cũng không
xong.

Đứa bé bên cạnh cầm điều khiển ti vi, mở kênh đài truyền hình Mông Cổ

ra xem, lại chuyển, hai thứ ngôn ngữ liên tục đan xen làm chiến hữu của Lộ
Viêm Thần mắng hai câu, chuyển về lại đài mà Quy Hiểu có thể nghe
hiểu… Quy Hiểu chống cằm, tựa vai vào bên cánh tay Lộ Viêm Thần, nhìn
bát rượu rót đầy trong tay anh, uống cạn, lại thêm bát đầy…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.