ĐƯỜNG VỀ - Trang 323

trên mỏm đá cao cao, gió thu man mát thổi quanh mình, điếu thuốc vẫn nằm
trong tay phải, anh nhìn núi rừng đằng xa, yên tĩnh hút thuốc. Hút được nửa
điếu, lại bật cười một mình. Đúng là hết cách với cô rồi, từ nhỏ anh đã
chẳng có biện pháp gì với cô. Thế là, Lộ Viêm Thần vất nửa điếu thuốc
chưa hút xong đi, men theo con đường nhỏ xuống núi, lái xe quay về nhà
xưởng.

Tối qua Tần Minh Vũ làm việc suốt đêm, giờ mới đi ra khỏi ký túc xá,

nhìn thấy Lộ Viêm Thần đi tới, chưa kịp lên tiếng đã bị anh tóm lấy từ sau
gáy, đẩy trở về phòng: “Tìm được người cho cậu rồi, mau tắm rửa sạch sẽ
đi, rồi ra ngoài một chuyến, tối mới về.” Tần Minh Vũ chẳng hiểu đầu cua
tai nheo gì: “Đi làm gì? Xảy ra chuyện gì rồi?”

“Không có chuyện gì cả, vợ tôi muốn giới thiệu bạn gái cho cậu.”

Tần Minh Vũ bối rối toàn tập, ấp úng nửa ngày cũng không hỏi được

nguyên do.

Bốn tiếng sau.

Chiếc xe thương vụ cho thuê dừng lại ở đầu đường trong một thị trấn nhỏ

chốn biên thùy, Quy Hiểu hạ cửa kính xe xuống, nhìn xung quanh, có đồng
nghiệp ở phía sau cầm mũ lớn che lên, “Cẩn thận không nắng chiếu vào
đấy.” Xuống xe, các cô đi tìm quán trà nhỏ mà Lộ Viêm Thần vừa nói qua
điện thoại.

Thị trấn này là một điểm du lịch khá nổi tiếng, có không ít khách, một tay

cô đỡ lấy bụng mình, nhìn quanh, tìm khắp. Ở đây có đến mấy quán trà, cô
và đồng nghiệp còn đang chăm chú nhìn tên từng quán thì đã thấy anh ra.
Ánh mắt Quy Hiểu lập tức sáng lên, cô khẽ cười: “Chồng tôi đấy! Mau nhìn
xem, đó là chồng tôi đấy.”

Lộ Viêm Thần đút một tay trong túi quần, áo sơ mi đơn giản, trên tay vẫn

còn điếu thuốc chưa hút xong. Hình như lúc này anh cũng vừa nhìn thấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.