ĐƯỜNG VỀ - Trang 368

“Hứa Diệu ấy”, đột nhiên anh nói, “Hai người quen nhau thế nào?”

Sau nhiều năm như vậy, từ khi Quy Hiểu học cấp ba cho đến ngày đi làm,

bạn bè thế nào anh cũng không hề biết. Ngoài chuyện cô gái muốn giới
thiệu cho Tần Minh Vũ đột nhiên từ trên trời rơi xuống, chuyện của Quy
Hiểu anh cũng không có cơ hội tìm hiểu. Đặc biệt là Hứa Diệu này, hình
như có vẻ hơi đặc biệt.

“Là bạn học cấp ba”. Quy Hiểu đáp.

Một giây, hai giây, ba giây...

Một đôi mắt to lanh lợi vén màn nhìn ra, cô khẽ hỏi: “Anh ghen à? Anh

ấy có vợ rồi, không phải em nói với anh rồi mà?” Lộ Viêm Thần làm như
không hiểu: “Anh thấy quan hệ giữa hai người tốt lắm mà”.

Quy Hiểu nghi ngờ nhìn anh, Lộ Viêm Thần bị cô nhìn đến mức nhíu

mày, bực bội đáp: “Đừng nhìn nữa, cho con bú đi”.

Ghen đấy. Đừng có nói không phải là ghen. Quy Hiểu cứ như được cho

ăn mật, cô chui lại sau rèm, “Lúc cấp ba mẹ em bị bệnh đó kìa. Anh ấy từng
giúp em, cha anh ấy phẫu thuật giúp mẹ em, lúc ấy cha anh ấy là bác sĩ
quyền uy nhất trong nghề”. Ơn như nước giọt cũng phải báo đáp bằng con
suối, vì lẽ đó, dù nhiều năm ít khi liên lạc, chỉ cần anh ấy vay tiền, nhất
định Quy Hiểu sẽ cố gắng giúp đỡ.

Quy Hiểu không thích nhắc lại những năm kia. Cô ôm con tìm di động ở

sau màn, rồi đưa ra cho Lộ Viêm Thần xem, “Sáng nay mẹ em có gọi điện.
Mẹ nói bà là trưởng bối, không thể chủ động gọi điện lần đầu được, muốn
anh gọi sang, anh tìm xem, ở nhật kí cuộc gọi số đầu tiên ấy. Mẹ em nghiêm
túc lắm, còn hơn ba em nữa, anh phải chuẩn bị tinh thần…”

Cô nói về bố mẹ không nhiều, nhưng có vẻ thân với mẹ hơn, từ bé anh đã

nghe cô nói, mẹ cô làm ngoại giao, là người rất nghiêm túc, lúc nhỏ vì phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.