EM ĐỒNG Ý GỌI ANH LÀ CHỒNG - Trang 207

Nhà xây ngay cạnh nhau nên Hạ Thục Nhàn và mẹ Tịch Mộ Thiên

cũng khá thân thiết, Phi Loan với Tịch Mộ Thiên cũng có thể coi như một
đôi thanh mai trúc mã. Tịch Mộ Thiên là đứa trẻ lớn trước tuổi, có lẽ bởi vì
sức khỏe của mẹ mình không được tốt. Trong kí ức của Hạ Thục Nhàn,
Tịch Mộ Thiên rất hiểu chuyện, giỏi giang nhưng có phần hơi trầm mặc.
Phi Loan từ nhỏ đã thích lẽo đẽo theo sau cậu ấy.

Trước khi mẹ Tịch Mộ Thiên qua đời từng nói đùa với Hạ Thục

Nhàn, bảo rằng hay là hai nhà hứa hôn cho hai đứa, cũng chẳng mấy để tâm
đến chuyện Phi Loan bị bệnh tim. Về sau, Hạ Thục Nhàn nghe tin Phi Loan
lấy Tịch Mộ Thiên thật nên đã vui mừng rất lâu. Hồi đó không thể dẫn Phi
Loan đi, chẳng qua cũng vì bất đắc dĩ. Bệnh tim của Phi Loan không thể
sống cuộc sống bôn ba phiêu bạt, hơn nữa lúc ấy Hạ Thục Nhàn chẳng có
một người thân thích, không biết mình nên đi đâu, trong đầu chỉ có một ý
nghĩ, bắt buộc phải rời khỏi nhà họ Vinh, rời xa người đàn ông tên Vinh
Hồng Thịnh đó.

Ban đầu mỗi lần nhớ đến Phi Loan trái tim bà lại đau thắt, không biết

bao nhiêu lần muốn quay về thăm con nhưng cuối cùng đều cố chịu đựng.
Nếu quay về mà để Vinh Hồng Thịnh phát hiện, bà sẽ không bao giờ ra đi
được nữa. Vinh Hồng Thịnh là người đàn ông ngang ngược, từ khi tay trắng
đến khi giàu sang, khả năng và thủ đoạn của Vinh Hồng Thịnh như thế nào,
người biết rõ nhất. Do đó bà không muốn mạo hiểm, huống hồ lúc ấy bà
mới phát hiện mình đang mang thai Tử Khâm.

Ngày Phi Loan kết hôn, bà vui mừng trốn trong nhà uống hết nửa chai

rượu. Lúc hay tin Phi Loan qua đời, bà chạy ra cái hang ở ngọn núi phía sau
khóc suốt một ngày trời.

Nhưng vận mệnh lắm lúc thật trớ trêu, loanh quanh một vòng, cố

nhân rồi lại quay về với nhau. Biết tin Tịch Mộ Thiên và Hạ Tử Khâm kết
hôn chớp nhoáng, bà giật nảy mình, sau sự kinh ngạc là lo lắng, lo lắng Tử
Khâm sẽ đi vào con đường cũ của chính bà, lo lắng Vinh Hồng Thịnh tìm
đến, lo lắng thân thế của Tử Khâm bị sáng tỏ.

Sau khi phát hiện mình bị ung thư gan, Hạ Thục Nhàn đột nhiên cảm

thấy mọi ân oán hận thù trước đây chẳng còn quan trọng nữa, quan trọng là
Tử Khâm có thể sống hạnh phúc.

Tịch Mộ Thiên ngồi xuống ghế, cũng không vòng vo mà hỏi thẳng

vào vấn đề:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.