EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 101

không ở lại nhà họ Phó, nhưng Chân Bảo vô cùng hy vọng nhanh thi lên đại
học, đến lúc đó ở ký túc xá của trường học, nghỉ hè đi làm thuê kiếm chút
tiền lẻ, tốt nghiệp sẽ tìm công việc tự lực cánh sinh.

~

Chân Bảo nghỉ ngơi trên lầu, Phó Minh Thời trở lại phòng khách, hỏi

ông cụ có muốn tản bộ hay không.

Ông cụ Phó tìm tòi nghiên cứu nhìn anh, "Là thật sự muốn tản bộ với

ông, hay là đi gặp anh bác sĩ thú y đẹp trai kia?"

"Cháu trở về phòng đây." Phó Minh Thời xoay người rời đi.

Ông cụ Phó hừ hừ, nghĩ đến tối hôm qua cháu trai suốt đêm bay tới,

không ngăn cản, gọi Hắc Đản đang vui vẻ ngồi xổm chờ ở cửa để đi ra
ngoài tới bên người, cười ha hả trêu chọc con chó chơi.

Công viên cách biệt thự không xa, một con chó lông vàng nhảy lên thật

cao, há miệng cắn đĩa ném chạy trở về. Trình Dịch xoay người, xoa đầu chó
lông vàng kia, rồi lại ném đĩa ném ra ngoài, sau đó không biết lần thứ bao
nhiêu, tìm kiếm khắp nơi cô bé Trung Quốc nhìn thấy ngày hôm qua, đáng
tiếc mãi cho đến khi thời gian dắt con chó đi dạo chấm dứt, vẫn không nhìn
thấy người.

Vào lúc ban đêm, Chân Bảo và Phó Minh Thời cùng trở về nước.

Chuyện đầu tiên sau khi xuống máy bay là tra kết quả.

Chân Bảo thi được 626 điểm, so sánh với đáp án và điểm số cô dự đoán

gần như phù hợp.

Cô nhìn màn hình máy tính cười ngây ngô, Phó Minh Thời cầm túi đứng

ở sau lưng cô, xem kết quả thì khen cô: "Xem ra phát huy rất tốt."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.