EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 229

"Coi như cũng lớn." Chân Bảo cố ý lảng tránh đề tài này, buồn ngủ nói:

"Ngủ đi, buổi chiều vẫn phải đi ra ngoài chơi."

Phùng Nguyệt đành không hỏi nữa.

Dù sao phòng ngủ thứ hai* cũng trống, Phùng Nguyệt yên tâm thoải mái

mà chiếm phòng khách.

(*là phòng ngủ bên ngoài, ngoài phòng chính ra nhưng nhỏ hơn phòng

chính)

Chân Bảo đóng lại cửa phòng ngủ chính, khe khẽ thở dài. Giấu giếm

như vậy hơi mệt, nhưng nếu như không giấu giếm, thân phận của Phó Minh
Thời như thế, hôn ước từ nhỏ hoang đường của hai người, nhất định sẽ đưa
tới một đống lời ong tiếng ve. Những thứ khác không nói, Phó Minh Thời
và Hạ Dĩnh chỉ nói mấy câu trên tiệc rượu đã có một đống truyền thông đưa
tin, một khi tin tức yêu đương giữa cô và Phó Minh Thời truyền ra...

Câu chuyện cô bé lọ lem rất đẹp rất lãng mạn, nhưng khi đặt vào cuộc

sống thực tế, một cô gái muốn trèo cao và một chàng trai đẹp, những người
xem báo sẽ nói những chuyện bát quái, cô nhất định sẽ trở thành phụ thuộc
vào Phó Minh Thời, sẽ bị đặt cho danh hiệu "Dựa vào gương mặt một bước
lên trời" hay "Bị Phó Minh Thời bao nuôi".

Chân Bảo không muốn trở thành loại tiêu điểm này.

Cô sẽ làm công việc bán thời gian kiếm học phí, cô sẽ cố gắng đạt được

học bổng, cô hy vọng khi quan hệ yêu đương giữa hai người được đưa ra
ánh sáng, lúc đó cô đã có thể nuôi sống bản thân.~

Chân Bảo đặt đồng hồ báo thức một giờ rưỡi, một giờ mười, Phó Minh

Thời đã đến gõ cửa.

Chân Bảo đã thu thập xong, Phùng Nguyệt vừa thức dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.