EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 238

Hắn thích Chân Bảo, không phải là loại cô gái tham hư vinh tiền tài. Bây

giờ suy nghĩ kỹ một chút, lúc giữa trưa hắn mời khách ăn tiệc ở khách sạn
lớn, Chân Bảo hầu như không có nói lời nào, món ăn nào bày trước mặt cô,
cô liền gắp món đó, rất khách khí. Buổi tối Thời Minh mời ăn ở nông gia
vui vẻ, dường như Chân Bảo luôn luôn cười, còn xoay mâm mấy lần.

Rõ ràng Minh Thời rất có tiền, nhưng vẫn duy trì khiêm tốn, kỳ thật,

cũng là bởi vì Chân Bảo thích đơn giản sao?

Nghĩ thông suốt, Mạnh Kế Ninh vỗ vỗ mặt mình tự giễu.

Quân tử thích chưng diện, thủ chi hữu đạo, theo đuổi Chân Bảo, hẳn là

chuyện hồ đồ nhất đời này hắn đã làm.

Hắn nên cảm kích Minh Thời, ở cái tuổi này đã cho hắn một bài học,

kém một chút, hắn đã biến thành cái loại phú nhị đại mà mình một mực
khinh thường từ trước tới nay, ỷ vào bản thân có tiền, không đem người bên
ngoài nhìn vào trong mắt.

Điện thoại truyền đến báo tin nhắn, Mạnh Kế Ninh thở dài, ngồi dậy

xem.

Phùng Nguyệt: Thời Minh nói cảnh đêm nơi này không tệ, muốn bọn

mình đi dạo chơi, cùng đi chứ? Nếu không thì hai người xuất sắc như bọn
họ ân ái, mình một mình thì lúng túng quá.

Mạnh Kế Ninh nhìn chằm chằm vào mấy hàng chữ kia, không hiểu nở

nụ cười, hắn thật ngu ngốc, có người so với hắn vẫn còn ngu ngốc hơn.

Muốn nói hiện tại trong khách sạn người Minh Thời ghét nhất, hắn đứng

thứ hai, Phùng Nguyệt chỉ có thể đứng thứ nhất, trừ khi Thời Minh đem
chai rượu đỏ uống hết mà say rượu, mới có thể đề nghị mang Phùng Nguyệt
đi dạo cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.