EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 241

“Ngồi ở đây đi.” Cô bị bầu trời đêm hấp dẫn, Phó Minh Thời chọn một

vị trí tốt, xung quanh không có người.

Anh ngồi xuống trước, Chân Bảo ngồi xuống đất theo anh.

“Thích uống rượu đỏ không?” Phó Minh Thời đem ba lô leo núi đưa ra

phía trước, nghiêng đầu hỏi cô.

Chân Bảo lắc đầu: “Mùi vị có chút lạ.”

Phó Minh Thời cười, “Mới uống đều như vậy, quen rồi sẽ tốt thôi.” Nói

xong như làm ảo thuật, đem chai rượu đỏ đưa đến trước mặt cô.

Lúc này Chân Bảo mới biết anh đeo ba lô leo núi trên lưng có mục đích

gì, mắt thấy Phó Minh Thời lại cầm hai cái ly đế cao ra, Chân Bảo đành
phải giúp anh cầm ly, để cho Phó Minh Thời khui rượu.

“Đủ rồi.” Rượu đỏ rót vào không nhiều lắm, nhưng Chân Bảo không

thích uống, không muốn Phó Minh Thời rót quá nhiều.

Phó Minh Thời rót rượu đầy một phần ba ly, rồi quay lại rót cho mình.

Chân Bảo hơi khát, trước nhấp một ngụm.

“So với chai buổi chiều thì thấy thế nào?” Phó Minh Thời nhẹ giọng hỏi.

Chân Bảo vòng vo một hồi, đau lòng nói: “Không sai biệt lắm.”

Mùi vị không sai biệt lắm, cái kia giá tiền chắc cũng là bốn con số rồi,

Mạnh Kế Ninh, Phó Minh Thời đều có tiền, đổi lại là cô, có mấy nghìn
đồng, tuyệt đối sẽ không nỡ mua chai rượu này, cô sẽ tích góp, có thể đủ
tiền học phí một năm rồi.

Phó Minh Thời cười, không có nói cho cô biết giá tiền.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.