EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 364

Ăn được một nửa, trên mặt bàn đối diện có thêm một cái khay, Chân

Bảo kinh ngạc ngẩng đầu.

Phùng Nguyệt biểu hiện không được tự nhiên nhìn cô: “Có thể ngồi

không?”

Sau khi khai giảng năm nay, đây là lần đầu tiên hai người nói chuyện.

Chân Bảo không có một chút khả năng khôi phục lại tình bạn vui vẻ, chỉ

cảm thấy toàn thân khó chịu, cứng ngắc gật đầu một cái, tiếp tục cúi đầu ăn
của mình.

Phùng Nguyệt nhìn cô một cái, một bên bóc trứng gà một bên nhỏ giọng

nói: “Chân Bảo, chuyện tình năm ngoái, là mình không đúng. Nhưng mình
không phải là cố ý, mình thích cậu ấy lâu rồi, cậu ấy đột nhiên đi, mình rất
khó chịu, bên người mình lại có một đồng hương như cậu, làm mình không
nhịn được đem tức giận trút lên đầu cậu. Kỳ thật mình đã hối hận cả kỳ
nghỉ đông, nhưng vẫn một mực chưa nghĩ được cách làm thế nào để làm
hoà với cậu, mỗi ngày gặp mặt nhưng không nói lời nào, mình cũng rất khó
chịu.”

Cô ta nói một đống lớn, Chân Bảo xuất phát từ sự khách khí, nên cười

yếu ớt: “Không có việc gì, đều đã qua.”

Con mắt Phùng Nguyệt lập tức cong lên, cao hứng hỏi: “Nói như vậy, là

cậu nguyện ý làm hoà với mình rồi?”

Chân Bảo có thể nói cái gì?

Một bữa cơm, Phùng Nguyện cười cười nói nói giống như giữa hai

người chưa có chuyện khó chịu nào, Chân Bảo lại không làm tự nhiên được
như vậy, trừ phi nhất định phải nói chuyện còn lại trên cơ bản đều không
mở miệng, phía mình đã ăn xong, Chân Bảo trực tiếp đứng lên, “Mình đi
mua cơm cho Cổ Tiểu Ngư các cô ấy, đi trước.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.