EM LÀ ĐỊNH MỆNH CỦA ĐỜI ANH - Trang 98

Chân Bảo không hiểu chút gì về các chuyên ngành đại học, lúc trước đã

hỏi Phó Minh Thời một lần rồi, Phó Minh Thời bảo cô chờ có kết quả đã rồi
hãy suy nghĩ tiếp. Nghĩ đến tài liệu người chị cùng thôn đưa cho cô là máy
tính, hiện tại tiền lương một tháng hơn vạn, Chân Bảo nhỏ giọng hỏi ý kiến
ông cụ Phó, "Học máy tính?"

Ông cụ Phó rất ngoài ý muốn, "Vì sao muốn học cái đó?"

Chân Bảo xấu hổ nở nụ cười, "Thôn cháu có người học máy tính, tiền

lương cũng không tệ lắm."

Đứa bé quá thật thà chất phác, ông cụ Phó cố gắng nhịn cười, ho khan

nói: "Học ngành nào, vẫn phải xem có hứng thú hay không, Chân Bảo đừng
gấp, trở về suy nghĩ thật kỹ mình thích cái gì, đừng vì tìm việc làm mà đi
học, muốn kiếm tiền, sống sẽ rất mệt mỏi."

Lời này cũng có đạo lý, Chân Bảo nhìn ngoài cửa sổ, suy nghĩ lại

chuyển đến trên chỗ ghi chuyên ngành trên giấy báo thi.

Khi ba người ăn bữa sáng thì Hắc Đản đã sớm ngồi xổm bên cạnh chủ

nhân, ông cụ Phó trêu chọc Hắc Đản, sau đó nói với Phó Minh Thời: "Lát
nữa cháu và Chân Bảo dắt chó đi dạo, ông có chút chuyện, hôm nay không
ra khỏi cửa." Muốn cho cơ hội hai người ở chung với nhau nhiều hơn.

Phó Minh Thời định nói gì đó nhưng nhìn Chân Bảo trả lời: “Dạ.”

Bụng Chân Bảo không thoải mái, vốn muốn để Phó Minh Thời và ông

cụ đi tản bộ, nghe ông cụ Phó nói như vậy nên cô nuốt lời muốn nói xuống,
cơm nước xong xuôi yên lặng đi theo sau lưng Phó Minh Thời. Hắc Đản
chạy một mạch ra cửa chờ rồi, Phó Minh Thời muốn nói chuyện với Chân
Bảo, vừa quay đầu lại, đã thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Chân Bảo trắng
bệch, vừa sáng sớm trên trán lại đổ ra một tầng mồ hôi.

"Không thoải mái?" Phó Minh Thời nhíu mày hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.