EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH - Trang 121

“Được, được, được”, Trần Thụy Dương cười ha hả: “Tiền làm thêm trả

mẹ, tối nay chú mời cháu đến nhà hàng lớn ăn cơm được không?”

“Được”, Đậu Đậu vui vẻ nói: “Cháu muốn ăn sườn xào chua ngọt, cà om

tương, sò nướng, cả cơm nữa”.

Hoài Nguyệt nói nhỏ với Cơ Quân Dã bên cạnh: “Lần nào cũng có ba

món này, còn nhất định không chịu đổi, đúng là ngốc thật”.

Cơ Quân Dã vừa gật đầu cười vừa lén quan sát sắc mặt anh trai, thấy Cơ

Quân Đào ngồi đó không hề vui vẻ, trong lòng rất sốt ruột, lại thấy sự lo
lắng trong mắt A Thích, cô càng hối hận vì lần này đã tới xem đua thuyền
rồng.

Bàn này vốn có người của Hội Dân tộc học và chính quyền huyện Ngô

Giang ngồi cùng. Thấy hai bên đã biết nhau từ trước, Hội trưởng Uông
nhiều lần nhắc mọi người không được câu nệ rồi sau đó vui vẻ đi sang bàn
khác, để mấy người này lại với nhau. Cuối cùng thì mỗi người một tâm
trạng, Đậu Đậu vui vẻ hết cỡ, Hoài Nguyệt không rõ tình hình, Cơ Quân Dã
thấp thỏm không yên, Cơ Quân Đào không nói câu nào, A Thích cố gắng
chuyện trò vui vẻ với Trần Thụy Dương cho qua bữa cơm.

Chào Hội trưởng Uông rồi cùng đi ra bãi đỗ xe, Cơ Quân Dã nói với

Hoài Nguyệt: “Đi cùng bọn tôi về nhà đi, ngày mai đằng nào cũng được
nghỉ. Hôm qua tôi đã tưới nước cho vườn rau trên sân thượng nhà chị rồi.
Chị còn không về thì rau quả sẽ chết khô hết đấy”.

Hoài Nguyệt nói nhỏ: “Tôi đã nói với bố Đậu Đậu buổi chiều sẽ về rồi”.

Cô không hề biết rằng Cơ Quân Dã đã biết chuyện mình ly hôn nên cảm
thấy rất khó xử.

Đậu Đậu chui vào trong lòng mẹ, nói: “Con muốn về với mẹ, con muốn

về với mẹ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.