EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH - Trang 272

EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH

EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH

Hàm Hàm

Hàm Hàm

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 30

Chương 30

Cơ Quân Đào rửa mặt xong đi ra, thấy Hoài Nguyệt đang ngủ rất say trên

sofa, sắc mặt ửng hồng, đôi môi đỏ tươi. Anh đứng bên cạnh nhìn đến mức
bần thần, chỉ cảm thấy cô cực kì xinh đẹp.

Lần đầu tiên anh nhìn gương mặt này kỹ càng như vậy. Lúc mới biết thì

không để ý, anh là họa sĩ, có gương mặt xinh đẹp nào mà chưa được thấy
chứ. Chẳng qua cô chỉ là một phụ nữ hàng xóm trẻ tuổi có ngoại hình tàm
tạm, là mẹ của Đậu Đậu, thế thôi. Sau đó, đến lúc thích cô thì anh lại không
dám nhìn, vì sợ khi nhìn vào đôi mắt dịu dàng đó mình lại không cầm lòng
được mà để lộ tâm sự trong lòng. Anh chỉ dám vội vã thoáng nhìn rồi
chuyển ánh mắt qua chỗ khác như một thiếu niên mới biết yêu. Chỉ có bây
giờ, khi cô ngủ rất say, hàng lông mi rất dày và dài đã che khuất đôi mắt
làm anh hốt hoảng không thôi kia thì anh mới có thể tự cho phép mình
được nhìn thỏa thích như vậy.

Bố anh nói đúng, khuôn mặt Hoài Nguyệt cũng đẹp vẻ cổ điển như mẹ

anh, như thơ như từ, dịu dàng đằm thắm. Sống mũi rất thẳng, đôi môi như
cánh hoa và những đường nét trên gương mặt, tất cả đều tinh tế đến tuyệt
vời. Anh đưa tay gạt một lọn tóc cô ra sau tai, để lộ vầng trán trắng ngần,
thở dài, đúng là vô vàn tâm sự mà không có người để chia sẻ. Anh lại thở
dài một hơi nữa, kéo rèm cửa sổ lại rồi tắt đèn đi lên tầng.

Lúc Cơ Quân Dã lên tầng lấy chăn cho Hoài Nguyệt, tiện tay cầm cả một

cái gối xuống. Sau đó, nhớ ra có lần Hoài Nguyệt nói cổ phụ nữ là nơi dễ
để lộ bí mật về tuổi tác nhất, để đề phòng có nếp nhăn ở cổ nên cô chưa bao
giờ dùng gối. Vì vậy, Cơ Quân Dã lại tiện tay ném cái gối xuống cầu thang,
lúc đi quên nói với Cơ Quân Đào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.