EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH - Trang 273

Cơ Quân Đào không bật đèn cầu thang vì sợ làm Hoài Nguyệt tỉnh giấc.

Anh đã đi lên đi xuống cái cầu thang này nửa năm rồi, nghĩ rằng có mò
mẫm cũng sẽ không có vấn đề gì, đâu biết rằng cô em gái cẩu thả của mình
lại ném một cái gối to đùng ở giữa cầu thang như vậy. Anh vấp vào cái gối
rồi bước hụt, cả người liền ngã về phía sau.

May mắn là anh phản ứng nhanh, một tay bám chắc tay vịn, một tay

chống vào tường, chỉ lùi lại hai bậc thang rồi cuối cùng cũng lấy lại được
thăng bằng. Có điều tiếng động lớn như vậy đã đánh thức Hoài Nguyệt
đang ngủ ngoài phòng khách dậy.

Nghe thấy tiếng động lớn, Hoài Nguyệt mở choàng mắt. Xung quanh tối

om, linh tính mách bảo không phải nhà mình, làm cô hoảng sợ. Cô ngồi bật
dậy, run run hỏi: “Ai đấy?”

Cơ Quân Đào bật đèn cầu thang: “Anh đi lên tầng bị vấp một cái, thế là

làm em không ngủ được nữa”, tiện tay lại ném cái gối lên sofa, chán nản
nói: “Cái con bé Tiểu Dã này, mang cho em cái chăn mà không biết tại sao
lại vứt gối ngay giữa cầu thang làm gì”.

Giật mình hoảng sợ như vậy cũng đủ khiến Hoài Nguyệt gần như tỉnh

rượu. Cô nhớ lại, vừa rồi quả thật mình đã cùng Cơ Quân Dã đi vào nhà,
sau đó hình như còn nói về cuộc điện thoại của Viên Thanh, rồi mọi người
cùng xem ti vi, chương trình về Vân Nam, sau đó nữa thì không nhớ, chắc
là mình ngủ quên mất. Cô hơi khó xử nhìn lớp vải bọc nhăn nhúm trên sofa
chỗ mình vừa nằm, cái chăn đã rơi xuống đất một nửa, cô vừa kéo lên vừa
gượng hỏi: “Tiểu Dã với A Thích đâu?”

“Về rồi, Leshy còn đang chờ ở nhà”. Cơ Quân Đào cố ý giải thích rõ

ràng nguyên nhân vì sao em gái mình không ở lại. Anh cũng dần dần trở
nên mất tự nhiên, dù sao cũng đã muộn như vậy mà trong phòng này chỉ có
hai người là anh và cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.