EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH - Trang 300

Khi Hoài Nguyệt tỉnh lại thì đã gần trưa, hướng dẫn viên gọi cơm trưa

cho cô, có gà hầm, tôm và rau dưa, hình như là mức ăn cao hơn tiêu chuẩn.

Cô vừa ăn gà hầm vừa nhớ lại lần đến đây với Lỗ Phong năm đó. Hai

người thuê một hướng dẫn viên bản địa, hướng dẫn viên đó rất đen, rất to
nhưng kể chuyện lại rất hay, hai người nghe mà như mê say. Bọn họ đã dạo
hai ngày trên trấn cổ, bữa nào cũng ăn gà hầm, tính ra, những hiểu biết của
cô đối với Vân Nam hình như bắt đầu từ món này.

Ăn cơm xong, Hoài Nguyệt ra ngoài đi dạo phố một mình. Vẫn là con

đường nhỏ lát đá, dòng suối uốn lượn trước cửa giống như trước kia. Cô
đứng trước một cửa hàng nhỏ. Một chiếc váy dài hai màu đỏ lam rất bắt
mắt được treo ngoài cửa, tà váy rộng, vai váy hẹp, nhìn ra dáng cổ truyền
nhưng cũng không kém phần thời trang. Hoài Nguyệt nhìn rất lâu, độ rộng
của vai váy làm cô hơi do dự, có phải là quá hẹp không?

Thật bất ngờ, chủ quán là một người nước ngoài trẻ tuổi, anh ta nói với

cô bằng tiếng phổ thông rất chuẩn: “Tiểu thư, cô mặc chiếc váy này nhất
định sẽ cực kỳ xinh đẹp, cực kỳ gợi cảm. Nếu tham dự party thì tất cả các
quý ông đều sẽ mời cô nhảy điệu valse.”

Hoài Nguyệt càng do dự, cô chỉ muốn xinh đẹp chứ không cần gợi cảm,

đang định bỏ đi thì có tin nhắn điện thoại. Cô mở máy ra xem, tin nhắn từ
số lạ. Cô thờ ơ đọc, chỉ vỏn vẹn vài chữ: “Hoài Nguyệt, chú ý nghỉ ngơi,
chú ý an toàn. Cơ Quân Đào”.

Hoài Nguyệt đọc đi đọc lại rồi thở ra một hơi thật dài. Lời ít mà ý nhiều,

không vui không giận, đó chính là phong cách của anh ấy.

Tạ ơn trời đất, như vậy thì có thể xem như anh ấy vẫn bình thường?

Từ đêm qua tới giờ, sau khi bị cú điện thoại của Cơ Quân Dã làm hoảng

sợ, Hoài Nguyệt đã vứt sự hoang mang và hẫng hụt trước đó lên chín tầng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.