Vừa mở cổng ra Hoài Nguyệt đã thấy Cơ Quân Đào đứng bên cửa sổ nhà
anh gọi mình. Ngẩng đầu nhìn lên, Cơ Quân Đào đã mở cửa vội vàng chạy
ra. Vừa thấy chiếc túi xách trên tay cô, sắc mặt anh lại trở nên khó coi, anh
sầm mặt không nói gì.
Hoài Nguyệt biết nhất định là anh thấy mình về nhà quá lâu, bây giờ thấy
mình mặc quần áo chỉnh tề, tay cầm túi xách nên hiểu lầm là mình lại định
chạy. Vì vậy cô vội vàng giải thích: “Em chỉ muốn đến siêu thị một lát thôi
mà. Tối qua anh cũng không ăn cơm, để em nấu vài món ngon cho anh.
Dạo này anh gầy hơn trước nhiều”. Đêm qua lúc ôm anh, cô có thể nhận
thấy rõ ràng anh gầy hơn, biết nguyên nhân quá nửa là do mình nên cảm
thấy rất áy náy.
Nghe vậy, sắc mặt Cơ Quân Đào mới đỡ hơn: “Anh cảm lạnh không ăn
được mấy đâu, em nấu cháo cho anh là được. Trời nóng như vậy nên tránh
ra ngoài đường”.
Hoài Nguyệt biết anh vẫn không yên tâm để mình đi nên ngoan ngoãn
gật đầu chạy về nhà lấy những thứ vừa hái, lại tìm được ít táo đỏ và đậu
xanh trong tủ lạnh rồi theo Cơ Quân Đào đi sang nhà anh.
Cơ Quân Đào hơi sốt nhẹ nhưng nhất định không chịu về phòng ngủ,
Hoài Nguyệt không làm gì được nên đành phải bắt anh nằm xuống sofa còn
mình thì vào bếp nấu nướng. Nhìn bóng dáng cô bận rộn trong phòng bếp,
rốt cuộc Cơ Quân Đào cũng mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ.
Trong phòng bếp, Hoài Nguyệt rửa sạch đậu xanh rồi cho vào ngâm
nước, lại cắt non nửa quả bí đỏ, một nửa hấp chín rồi ngâm mật ong bỏ vào
tủ lạnh, một nửa gọt vỏ, cắt thành miếng rồi cho vào nồi cơm điện cùng với
đậu xanh để nấu cháo. Phát hiện trong tủ lạnh có mộc nhĩ, cô suy nghĩ một
lát rồi bỏ vào xào với mướp. Cô không khỏi thở dài, không ngờ lúc ốm
người đàn ông này cũng bám người không khác gì Đậu Đậu.