EM LÀ ĐỊNH MỆNH ĐỜI ANH - Trang 434

vấn không khó tính như Cơ Quân Đào tiên sinh thì hết thảy đều rất hoàn
mỹ”.

Cơ Quân Đào cười nói: “Anh mà khó tính? Có mà em khó tính ấy! Em

phải phỏng vấn anh mà lại không đến nói với anh một tiếng, còn bắt anh
vội vàng tới nhà kể chuyện xấu của mình cho em nghe nữa. Em còn nói với
Đậu Đậu là chú Cơ chỉ thích Đậu Đậu không thích mẹ, làm hại anh không
biết phải vào nhà em kiểu gì”.

“Thì ra hôm đó anh đã nghe thấy mẹ con em nói chuyện”, Hoài Nguyệt

cười nói: “Sao anh biết không phải em đang lấy lùi làm tiến?”

Cơ Quân Đào cười khổ nói: “Nếu đúng như vậy thì đã tốt. Em ngốc thế,

làm sao nghĩ ra được chuyện như vậy”. Anh chỉ màn hình máy tính cười
hỏi: “Nếu không thì tại sao mấy ngày ở Vân Nam, em vẫn có vẻ như mất
hồn thế kia?”

Hoài Nguyệt đỏ mặt không lên tiếng. Có lẽ cả đời này cô cũng sẽ không

quên được những ngày ấy.

“Buổi sáng hôm đó anh lái xe ra ngoài đuổi theo em, đáng tiếc là không

đuổi kịp. Hoài Nguyệt, vì sao phải bỏ đi từ sớm như thế? Xấu hổ hay hối
hận?”

Hoài Nguyệt cúi đầu, nhẹ giọng nói: “Em đâu biết rằng uống rượu say

em lại điên cuồng như vậy. Em bị chính mình dọa chạy mất”.

Cơ Quân Đào thở dài nói: “Thật may là còn có một người điên cuồng

như một ngọn lửa như vậy. Nếu không thì chẳng biết cành cây khô này bao
giờ mới có thể cháy lên được đây?”

Nếu như là một người phụ nữ khác, nếu như buổi tối hôm đó Hoài

Nguyệt không chủ động như vậy thì có lẽ anh cũng không có dũng khí và
nhiệt tình để bắt đầu một quãng đời đầy cảm xúc. Anh nhìn vẻ ngượng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.