EM LÀ HỌC TRÒ CỦA ANH THÌ SAO - Trang 167

Giờ học của thầy Peter cũng rất thú vị, không cần phải học mấy lý

thuyết khô khan trong sách giáo khoa, thầy chủ yếu là kể chuyện cười, nếu
không cũng là chơi trò chơi.

Hôm nay, thầy Peter mang một túi màu đen đến lớp, thần thần bí bí

nói muốn chơi trò đoán câu đố, lớp tổng cộng có 40 sinh viên, theo chỗ
ngồi mà phân thành hai đội, mỗi đội mỗi vòng chơi sẽ cử một người lên sờ
vật ở trong túi, sau đó thì dùng tiếng Anh để miêu tả và không được phép
dùng tiếng Hoa, cũng không được phép nhắc đến tên của vật đó để mọi
người tự đoán, đoán đúng thì sẽ được một điểm, thắng sẽ có thưởng.

Triệu Thuỷ Quang vốn không phải người thích mấy hoạt động vui

chơi thế này, hơn nữa trò này cũng chẳng cho thêm điểm thành tích gì cả,
cô cũng chán ngán không hào hứng mấy.

Mọi người dù thành tích tiếng Anh đều khá giỏi, nhưng suy cho cùng

cũng là người Trung Quốc học tiếng Anh, cho nên khi phát âm tránh không
khỏi lắp ba lắp bắp, ai mà biết được đội bên kia lại có một nam sinh viên
rất bạo dạn và háo thắng, mỗi lần bên đội cô đưa ra gợi ý gì là người đó đều
giành trả lời và đương nhiên lần nào cũng trúng cả.

Triệu Thuỷ Quang cũng tò mò nhìn xem người đó mặt mũi thế nào,

người này mày rậm mắt to, đường nét khuôn mặt có gì đó quen quen, so ra
cũng là người lanh mồm lẹ miệng, chắc hẳn từ nhỏ đến lớn đều thuận buồm
xuôi gió hết đây, đang lúc nhìn trộm, cậu ta thình lình quay đầu lại cười đội
của cô, vẻ mặt ra oai nhìn mà tức nổ đom đóm.

Thật ra thầy Peter không yêu cầu phải ngồi cố định chỗ nào, nhưng

quy luật từ xưa đến nay thì con gái tụ lại một chỗ, con trai tụ lại một chỗ,
con gái mạnh con gái, con trai mạnh con trai ngồi, vì thế điểm số của bọn
con trai đã bỏ xa lơ xa lắc điểm của con gái tụi cô, đám con trai còn hào
hứng khơi mào chiến tranh, hùng hùng hổ hổ vẻ rất kênh kiệu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.