EM LÀ HỌC TRÒ CỦA ANH THÌ SAO - Trang 237

Hứa Oánh là người kỹ tính, vào ngày đầu tiên khai giảng, cô chạy

đông chạy tây chuẩn bị đồ đạc thì thấy Triệu Thuỷ Quang ngồi ở trước cửa
nhắn tin, khi đó cô còn nghĩ Triệu Thuỷ Quang vốn là người thành thị lại
phải ra tận ngoại thành học đại học, chắc hẳn đang rất khốn đốn, nhất định
là tiểu thư đài các không chịu được cực khổ.

Tuy nhiên, cô gái mười tám tuổi này lại chẳng hề như mình nghĩ, hai

người cùng đi tắm, cùng cười giỡn với nhau, cô bỗng cảm thấy thì ra cô gái
này cũng rất đáng yêu.

Sau này ở chung, mọi người từ từ thân nhau hơn, Triệu Thuỷ Quang

mỗi lần về nhà đều mang tùm lum đồ ăn về ký túc xá, sau khi khai giảng
được mấy tháng, Hứa Oánh và những người ăn đồ ăn do mẹ Triệu nấu còn
nhiều hơn do chính mẹ các cô làm, nhớ đến suy nghĩ vu vơ của mình lúc đó
mà Hứa Oánh cảm thấy xấu hổ.

Trong ký túc xá, ban đầu, Triệu Thuỷ Quang hay hỏi cô, “Hứa Oánh,

ăn hạnh nhân không?” Một túi bánh hạnh nhân đưa đến trước mặt cô, lúc
đầu thì Hứa Oánh cũng rất lịch sự chỉ ăn chừng mực, đều là Triệu Thuỷ
Quang khuyến khích cô ăn nhiều vô cả thôi. Về sau lại đến lượt Hứa Oánh
hỏi, “Triệu Thuỷ Quang, mình đói bụng, bánh hạnh nhân của bạn đâu rồi?”
Mặt mo của cô đã chai lì rồi. Thế nhưng Triệu Thuỷ Quang cũng có qua có
lại, sẽ hỏi cô, “Hứa Oánh, khoai tây chiên của bạn đâu, cho mình ăn đi.”

Nếu có gì không bực bội thì chỉ có chuyện Triệu Thuỷ Quang rất lười,

mượn đồ đạc của cô thì không vấn đề gì, nhưng nhất định phải để lại chỗ cũ
cho cô, nếu không thì cô sẽ lầm bầm lầu bầu cả buổi, quần áo cũng bắt
Triệu Thuỷ Quang về nhà mà tự giặt.

Chính vì sống chung với nhau như thế, các cô mới không hiểu vì sao

Triệu Thuỷ Quang lại giấu diếm chuyện ấy trong lòng, tất cả mọi người
không phải thân thiết như chị em rồi sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.