EM LÀ HỌC TRÒ CỦA ANH THÌ SAO - Trang 238

Nhưng nghĩ đến mình cũng phải nghĩ cho người ta, Hứa Oánh biết nếu

đặt mình vào trường hợp đó, cô cũng chẳng dễ dàng mở miệng kể cho bất
cứ ai nghe.

Suốt cả một đêm, mọi người ngồi tụm lại, Triệu Thuỷ Quang đành

phải đem hết mọi chuyện từ sau khi tốt nghiệp nghỉ hè quen Đàm Thư Mặc
đến lúc bây giờ kể cho mọi người nghe, thật ra Triệu Thuỷ Quang cũng
không muốn kể chuyện này ra làm gì, nhưng đâu còn cách nào khác.

Nghe xong, Dương Dương cầm chặt tay Triệu Thuỷ Quang, hùng hồn

nói, “Bạn Tiểu Quang, ngài thật tài năng, chúng tôi sau này sẽ đồng cam
cộng khổ cùng ngài.”

Triệu Thuỷ Quang nhìn vẻ mặt Bành Hiểu Hiểu cũng kích động không

thôi, thật sự là hết biết nói gì luôn, dù sao cô bạn này của cô chẳng phải
người thường, mà mọi người chung phòng cũng không phải người bình
thường. Triệu Thuỷ Quang tuyệt đối tin tưởng vào điểm này.

Triệu Thuỷ Quang sau này vẫn nhớ như in buổi sáng hôm ấy, một buổi

nắng sớm mai óng a óng ánh ấm áp chiếu rọi khắp phòng.

Đàm Thư Mặc và ban lãnh đạo trường phụ trách tiếp đón Ban Thanh

Tra, và dẫn họ đi tham quan trường, lúc đi ngang sân vận động, vô tình
nhìn xung quanh, đúng lúc nhìn thấy cô bé con kia mặc đồng phục thể dục
màu trắng, đang tập Thái Cực cùng những người khác.

Anh nhớ đến lần trước, sau khi Triệu Thuỷ Quang học thể dục xong

thì đến văn phòng anh chơi, nằm trên ghế sofa vừa bóp chân mình, vừa
phàn nàn, “Sớm biết vậy em chẳng chọn học Thái Cực rồi, nói anh biết,
thầy giáo ác độc lắm, mới vô đã bắt chạy tận 4 vòng, rồi còn bắt nhảy cóc
nữa chứ! Nhìn nè, em bị thầy ấy huấn luyện đến nỗi sắp biến thành Arnold
Schwarzenegger rồi! Cả người đều cơ bắp không!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.