Từ đó về sau, Triệu Thuỷ Quang mỗi lần ăn cà rốt tự nhiên sẽ nhớ đến
Đàm Thư Mặc.
Thì ra, em còn nhớ anh nhiều hơn mình nghĩ.
*Nhị thập tứ hiếu:
(chữ Hán:
二十四孝) là một tác phẩm trong văn học Trung Hoa kể lại
sự tích của 24 tấm gương hiếu thảo doQuách Cư Nghiệp (có sách ghi
Quách Cư Kinh
郭居敬, bính âm: Guō Jūjìng) vào thời nhà Nguyên biên
soạn. Ông nổi tiếng là một người con hiếu thảo, và sau khi cha mất ông đã
xuất bản quyển này. Hầu hết các người con hiếu thảo là nam giới báo hiếu
cho mẹ già. Các câu chuyện được kể lại xảy ra từ thời Thuấn Đế đến đời
ông.
Hứa Doanh nhìn hai người đấu võ mồm, đây đúng là chuyện lạ, cô
bỗng nhận ra Đàm Thư Mặc cũng giản dị như bao người, thế nên càng bạo
gan hơn, “Thầy Đàm sao lại quen được Tiểu Quang vậy?” Dĩ nhiên cô đã
từng nghe Triệu Thuỷ Quang kể qua, nhưng chỉ qua loa chung chung mà
thôi, cộng thêm Triệu Thuỷ Quang thẹn thùng, không có kể tỉ mỉ gì cả.
Đàm Thư Mặc ngẩng đầu uống hớp nước, nhìn xem ai đó đang vùi
đầu ăn, lỗ tai đỏ hoét, anh cười và trả lời, “Tôi là thầy dạy cấp 3 của em
ấy.”
Hứa Doanh và đồng hương cùng lúc nhìn nhau, tưởng bản thân mình
nghe nhầm rồi, quan hệ hai người này không ngờ lại sâu xa như thế, Hứa
Doanh lén luồn tay dưới bàn nhéo một cái vào đùi Triệu Thuỷ Quang, Triệu
Thuỷ Quang la “A” một tiếng, thoáng nhìn thấy nụ cười đầy ẩn ý của Đàm
Thư Mặc, hung hăng trừng mắt nhìn anh, người nọ còn cười vui vẻ hơn.
Hứa Doanh càng tò mò hơn, “Vậy hai người đã quen nhau từ lúc ở
trường cấp 3 hả?”