EM LÀ HỌC TRÒ CỦA ANH THÌ SAO - Trang 284

thoại, “Báo cáo, tôi là Triệu Thuỷ Quang phòng 513, tôi xin chứng mình tất
cả lời nói vừa rồi đều là xạo, là xạo!”

Mọi người trong phòng cười rôm rả, như Phác Thụ và Phạm Vĩ Kỳ đã

từng hát:“Tiếng cười thanh thoát ấy gợi tôi nhớ đến những đoá hoa kia,
lặng thầm nở rộ trong từng ngõ ngách của cuộc sống tôi.”

Dù đó là trai hay gái, giữa biển người mênh mông hiện tại, chúng ta sẽ

không chỉ khắc khoải nhớ đến một người đã từng khiến ta từng thổn thức
đến lệ rơi nhạt nhoà, mà chúng ta cũng sẽ khắc ghi “những đoá hoa cười”
ngày ấy, bay lả tả nơi chân trời xa xăm.

(Elvie: không chỉ nhớ đến người chúng ta từng yêu thương, mà còn

nhớ đến những chuyện khác trong cuộc sống: gia đình, bạn bè… = > những
đoá hoa cười” ngày ấy, bay lả tả nơi chân trời xa xăm : những kỷ niệm hiện
hữu khắp mọi nơi)

Cuối tuần sau ngày khai giảng, Triệu Thuỷ Quang một mình đi mua

sách, lúc băng qua đường, cô thấy người con trai đứng cạnh cứ nhìn mình
mải miết, nhẫn nại có cực hạn, cô rốt cục bực bội rồi, đi đến chỗ ngã ba,
hung hăng lườm cậu ta một cái, người nọ thấy cô xoay đầu liền phấn khích
reo to, “Triệu Thuỷ Quang!”

Triệu Thuỷ Quang thấy lạ, đứng nhìn một lúc lâu cũng cảm thấy người

này nhìn rất quen, người nọ nói, “Bạn là Triệu Thuỷ Quang ban 3 Cao
Trung đúng không?”

Triệu Thuỷ Quang mới nhớ ra, thì ra là bạn hồi cấp 3, sau khi tốt

nghiệp mọi người không có gặp mặt nhau, cả lớp tới năm mươi người, theo
lý thuyết thì rất dễ dàng gặp nhau ở chốn thành thị nhỏ bé này, nhưng Triệu
Thuỷ Quang hiếm khi gặp được người quen, cô rất muốn hô to tên của cậu
ta, nhưng nghĩ mãi chẳng nhớ được, may mắn người nọ đã lên tiếng trước.

Người kia hỏi, “Bạn bây giờ học ở đâu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.