EM LÀ HỌC TRÒ CỦA ANH THÌ
SAO
Điền Phản
www.dtv-ebook.com
Chương 12: Vậy Thì Không Nên Quên!
Năm nay Ủy Ban Giáo Dục tỉnh quy định cấp ba không được học bù,
nghe nói là có học sinh quậy phá gọi điện thoại đến đài truyền hình khiếu
nại, làm ầm chuyện này lên, cái này chỉ tội cho bố mẹ học sinh ấy lại có
một đứa con nghịch ngợm đến vậy, mà thôi, giờ có gì mà quan trọng hơn lễ
mừng năm mới được chứ.Đầu năm, Đan Dương mời ăn cơm, đương nhiên
là không thể thiếu phần của Triệu Thủy Quang rồi, dù sao mọi người cũng
quen với nhau, Triệu Thủy Quang cũng không thể nào từ chối được, lúc
đến nơi thì mới biết nhà hàng Đan Dương mời dùng cơm là “Đường Triều
Thịnh Thế”, nhà hàng chuyên món Quảng Đông nổi tiếng nhất thành phố.
Ăn uống xong thì cũng đã xế chiều, mọi người nói là muốn đi tục quán
(nơi bài bạc), Triệu Thủy Quang bất đắc dĩ đi theo bọn họ, một người mẫu
mực như cô thì làm sao dám đến mấy chỗ ăn chơi như vậy, Hi Diệu đi ở
phía trước nói, “Lúc đi học thì mọi người thường cúp học đến đó chơi lắm,
em đừng lo, có gì mọi người chịu trách nhiệm cho!” Nói nhảm, cô thì làm
sao có thể so với mấy sinh viên “mẫu mực” hệ điện ảnh chứ, mà còn Đan
Dương thì khỏi nói, đúng thiệt là vô địch mà, bình thường thì nói là không
việc làm, nghèo rớt mồng tơi, thế mà lúc cầm chìa khóa xe thì xe nào xe
nấy đều bóng loáng. Đừng là người chọc người tức chết mà!
“Em gái Tiểu Quang!” Triệu Thủy Quang đang đi lon ton thì chợt
nghe có người gọi mình, chưa kịp nhìn xem là ai thì đã bị người ta kéo tay,
ngẩng đầu nhìn lên thì thấy một người đàn ông ba phần đẹp trai bảy phần tà
khí, hai phần mùi rượu, không phải Sở Phỉ Phỉ đó sao.