EM LÀ HỌC TRÒ CỦA ANH THÌ SAO - Trang 70

giáo viên, thật sự không biết là anh ta bôi bác hình tượng giáo viên hay là
hình tượng giáo viên bôi nhọ anh ta.

Đàm Thư Mặc cúp điện thoại, ánh mắt trong veo nhìn Sở Phỉ Phỉ đang

nắm tay Triệu Thủy Quang, anh đi lướt qua người Triệu Thủy Quang, nói,
“Em cũng vào chơi đi.” Triệu đồng học của chúng ta đành phải vò vò áo
khoác, lề mề bước đi theo sau Đàm Thư Mặc vào phòng, vừa đi vừa quay
đầu lại cầu cứu Hi Diệu, Hi Diệu ôm chầm lấy Đan Dương, nói, “Tiểu
Quang, thì ra là thầy của em à, sao không nói sớm, làm chị hiểu lầm thấy
chưa, thầy, vậy Tiểu Quang của em xin làm phiền thầy rồi.”

Triệu Thủy Quang thật muốn la lên rằng: Hi Diệu, em hận chị.

Triệu Thủy Quang đi theo Đàm Thư Mặc, Sở Phỉ Phỉ đi phía trước đẩy

cửa vào, được lắm, tuấn nam mỹ nữ ngồi đầy hai bàn, cửa vừa mở mọi
người liền nhìn ra, có người la toáng lên, “YAAA… Phỉ Phỉ, mới đi một
vòng mà đã bắt cóc được môt em rồi nhá.”

Sở Phỉ Phỉ liền cười nói, “Bậy bạ, người anh em, nếu mình mà bắt cóc

trẻ em thì chỉ có con đường chết thôi.”

Sở Phỉ Phỉ vừa nói vừa kéo ghế, khoát tay Triệu Thủy Quang,“Ngồi

xuống đi.” Triệu Thủy Quang nhìn qua thì thấy Đàm Thư Mặc đã sớm ngồi
vào chỗ của mình, người nào đó chợt lên tiếng, “Em gái này nhìn quen
lắm.”

Triệu Thủy Quang cả kinh, cô đột nhiên sực nhớ cũng đã từng gặp

mấy người này rồi, lúc mà cô và Hi Diệu diễn trò đồng tính luyến ái ở
“Tô”, cô nhìn Sở Phỉ Phỉ, anh ta đang đùa giỡn với mọi người, cũng không
chú ý câu này, Triệu Thủy Quang toát cả mồ hôi lạnh, cô bắt đầu cảm thấy
giống như Sở Phỉ Phỉ đang lấy mình ra làm trò đùa vậy, mà chắc Đàm Thư
Mặc cũng nhìn ra được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.