FREUD THÂN YÊU - Trang 1094

Hoài Sinh cau mày, biết chắc câu hỏi của Chân Ý có bẫy nhưng nghĩ thế

nào cũng không ra, cuối cùng đành lựa chọn thành thật: "Không chạm vào."

Chân Ý hỏi lại: "Lúc anh kéo bị cáo, chỉ chạm vào bả vai cô ấy một

lần?"

"... Phải."

"Có thể tái diễn lại tình cảnh lúc đó không?" Chân Ý cho trợ lý cầm một

con búp bê bằng bông lên, Hoài Sinh bỗng tái mặt.

Doãn Đạc kháng nghị: “Phản đối, câu hỏi không liên quan!"

Chánh án nói: "Đề nghị luật sư bào chữa trần thuật tính tất yếu."

Chân Ý điềm đạm nói: "Tôi nghi ngờ một chứng cứ của cảnh sát nên

cần mượn việc này để chứng minh. Nhưng để đảm bảo tính chân thực của
lời khai, hiện giờ tôi không thể nói ra chứng cứ kia được."

Chánh án gật đầu: "Phản đối vô hiệu, xin hãy tiếp tục."

Nghe những lời Chân Ý nói với Chánh án, Hoài Sinh càng khẳng định

chắc chắn có cạm bẫy, nhưng anh ta không nghĩ ra vì rõ ràng những gì anh
ta làm vốn không có sơ suất. Mặc dù thấp thỏm ngờ vực nhưng anh ta vẫn
ra làm mẫu: Đứng một bên búp bê, nắm cánh tay nó tới điểm đến rồi ngồi
xổm xuống ghì cổ nó.

"Anh chắc chứ?"

"Chắc chắn.”

“Đề nghị anh làm mẫu lại một lần."

Hoài Sinh suy tư mãi, cuối cùng nhận định cô chỉ cố tình tung hỏa mù

nên cứ thế làm lại động tác trước đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.