FREUD THÂN YÊU - Trang 1095

Sau khi trở về ghế nhân chứng, Chân Ý máy móc lặp lại: "Anh chắc

chắn không hề chạm vào bị cáo, cũng không tiếp xúc cơ thể với bị cáo
chứ?"

"... Tôi chắc chắn."

Mọi người đều lấy làm mù mờ khó hiểu, không biết Chân Ý đang giở trò

gì. Đến khi Chân Ý lấy ra một tấm ảnh chụp áo của Hoài Sinh, anh ta lập
tức hiểu ra, sắc mặt trắng nhợt.

Sau khi bị bắt, quần áo của Hoài Sinh đã bị lấy đi làm vật chứng. Trên

màn chiếu, áo anh ta xem chừng còn sạch sẽ hơn Chân Ý vì đã được nước
mưa gột rửa. Nhưng Chân Ý nhanh chóng đặt thêm một phần giấy tài liệu,
lần này thì chiếc áo đã hiện ra vết máu dưới ánh huỳnh quang.

"Chiếc áo anh mặc hôm xảy ra vụ án có vết máu do có lực ép vào tạo ra.

Qua xét nghiệm đã chứng thực vết máu kia là của bị cáo. Càng không may
chính là..."

Chân Ý dừng lại, ra hiệu cho trợ lý đưa một tờ giấy khác vào máy chiếu,

là hình ảnh vết thương trên lưng Chân Ý sau khi được chuyển màu đen
trắng. Có mấy vết thương lớn bất ngờ trùng khớp với vết máu trên ngực áo
Hoài Sinh. Trợ lý tòa án đặt chồng hai tờ giấy trong suốt lên nhau.

"Hoài Sinh, anh kề sát lưng bị cáo, cũng chính là lưng tôi lúc nào vậy?"

Chân Ý hờ hững hỏi, "Có phải lúc tôi hôn mê, anh đã ôm rồi giữ bàn tay tôi
cầm dao đâm vào ngực Dương Tư không?!"

Lời vừa cất lên, ai nấy đều khiếp sợ. Bằng chứng vững như núi vẫn có

khả năng bị lật đổ ư? Đúng là kỳ tích!

Rốt cuộc đây là sự thật hay do trí tưởng tượng của luật sư Chân quá

phong phú?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.