FREUD THÂN YÊU - Trang 154

trong trường đều bắt đầu đánh cuộc: Chân Ý có thể tán đổ Ngôn Cách
không.

Từ cấp hai đeo đuổi đến cấp ba. Suốt ba năm ròng rã.

Một ngày nọ, anh nói lần thứ N: "Đừng làm phiền tôi." Cô trả lời lần thứ

N: "Vậy anh làm bạn trai em đi!"

Một ngày nọ, anh nghiêm túc suy tư thật lâu, nói: "Được, quy ước ba

điều."

1.Không được đụng vào anh khi chưa cho phép; đổi lại,

sau khi tan học, anh cùng cô ra sân thể dục chơi.

2. Không được đi theo anh mọi lúc; đổi lại, hằng ngày anh cùng cô ăn

trưa, nghỉ trưa ở trường, cộng thêm một tiếng nữa.

3. Không được tỏ tình tại nơi công cộng bằng mọi hình thức như ca hát,

vẽ tranh, truyền thanh, trang phục, tranh phun sơn, tờ rơi, nhảy nhót; đổi lại,
khi người khác hỏi, anh sẽ nói cô là bạn gái của anh.

"Hơi tiếc nuối đấy!" Nói tới đây, Chân Ý mỉm cười cô đơn. "Không thể

theo đuổi anh ấy như năm đó nữa... Muộn mất rồi."

Tư Côi nghe xong, há hốc miệng một lúc lâu: "Chân Ý, cậu, trời ạ,

không ngờ cậu dũng cảm và chai mặt đến thế."

"..." Chân Ý co giò đạp Tư Côi một phát. Sau một hổi náo loạn, cô lại có

phần bùi ngùi: "Bởi vì thích nên cảm thấy rất đáng. Nào có nghĩ nhiều như
vậy. Bây giờ nhớ lại, không hề hối hận chút nào, cũng không thấy mất mặt,
ngược lại rất vui vẻ. Thật ra quãng thời gian ấy rất quý giá."

Tư Côi không hỏi lý do tại sao họ chia tay, chỉ nói: "Bây giờ thì sao, có

theo đuổi nữa không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.