FREUD THÂN YÊU - Trang 161

Tống Y bước ra khỏi ánh mặt trời, khuôn mặt xinh đẹp trở về với bóng

râm, bỗng chốc trở nên hung dữ, nhanh chóng tóm lấy cô đẩy ra ngoài:
"Cút!"

Chân Ý bị cô ta đẩy ra cửa, Tống Y ngăn tại khe cửa, nhìn cô chằm

chằm, nỗi khổ sở, sự thất vọng thoáng qua rồi biến mất, cuối cùng về lại với
sự vắng lặng: "Chân Ý, cô bảo tôi tuyệt đối thành thật với cô, tôi đã làm
được. Nhưng cô có tin không? Hà, cô biến tôi thành trò cười rồi."

Chân Ý còn chưa kịp lên tiếng, cánh cửa đã đóng sầm lại. Cô đứng trước

cửa, tâm trạng ngột ngạt như chìm xuống đáy biển sâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.