FREUD THÂN YÊU - Trang 283

phải mặc váy đồng phục. Nếu mặc quần, dạng chân ra thì nước trái cây đổ
xuống đất rồi. Hôm nay em theo thói quen ngỡ váy là quần, kết quả vừa
dạng chân ra, cái váy liền hứng trọn.

Ngôn Cách: "..."

Anh uống hết nước ô mai rồi rửa sạch và cất cốcc. Trông thấy quả vải

múp míp kia, anh bỏ vào miệng. Thịt vải cứng giòn hòa với nước quả ngọt
thanh chảy vào cổ họng, mát lạnh bất ngờ. Anh cất chỗ vải còn lại vào tủ
lạnh, rửa sạch đĩa rồi cất đâu ra đấy, sau đó đi tìm Chân Ý. Tới cửa phòng
cô, anh lại ngẩn người.

Phòng ngủ của cô không có cửa, cô đang đưa lưng về phía anh thay

quần áo. Thân thể thiếu nữ mơn mởn mịn màng, vòng eo rất nhỏ, đôi chân
thon dài hệt như tác phẩm nghệ thuật.

Ngôn Cách lập tức tránh sang một bên, đôi tai của thiếu niên mười lăm,

mười sáu tuổi như thiêu như đốt.

Chân Ý nhanh chóng đi ra, thấy anh thì lấy làm lạ: "Sao tai anh đỏ thế

có phải nóng quá không?"

Ngôn Cách im thin thít, lắc đầu rồi lại gật đầu, bản thân anh cũng không

rõ, nhấc chân đi ra ngoài.

Mới cất bước đã có người mở cửa. Một giây sau, một nam một nữ ôm

nhau men theo bức tường quấn quýt tiến vào vòm cửa. Chân Ý tinh mắt,
nhìn qua cái tủ chạm rỗng thấy đó là Thôi Phỉ đã có chồng và một người
đàn ông trẻ tuổi. Người nọ không phải Thích Hành Viễn chồng chị ấy. Cô
giật thót, kéo Ngôn Cách vào phòng. Nhưng trong phòng không có chỗ để
núp, cô không chút nghĩ ngợi kéo cửa tủ quần áo ra.

Ngôn Cách sửng sốt một giây, liếc thấy váy vóc nội y của Chân Ý treo

trong tủ, đỏ mặt tía tai. Anh lắc đầu, không chịu trốn vào. Ngoài kia, âm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.