FREUD THÂN YÊU - Trang 337

Chân Ý buồn nôn như nuốt phải ruồi. Thôi Phỉ lại nói với vẻ sâu xa:

"Chân Ý, người trả tiền cho cô là Hành Viễn, cô đang làm việc cho anh ấy
đấy."

Chân Ý thầm cảm thấy không đúng. Nhà họ Thích đang mua chuộc cô

ư?

Tư Côi dẫn Chân Ý và Ngôn Cách đến phòng quan sát theo dõi người

nhà họ Thích trần thuật, vừa đi vào, cửa đã được đẩy ra.

"Chân Ý!" Là Doãn Đạc, mặc áo sơ mi giản dị chuyên nghiệp mà không

mất vẻ nhẹ nhàng. "Thật có duyên, phải làm đối thủ rồi."

Công tố viên là anh. Chân Ý hưng phấn nói: "Vô cùng mong đợi."

Ngôn Cách nhận ra vẻ mong mỏi và phấn khích trong giọng nói của cô,

ánh mắt liếc tới. Mắt cô tỏa sáng, khuôn mặt nhu lấp lánh ánh hào quang,
mang vẻ tự tin bẩm sinh, trông xinh đẹp rực rỡ. Nhưng lại nhìn Doãn Đạc.

Không hiểu sao... anh thấy hơi khó thở... Anh khẽ cau mày, chắc hẳn

không gian chật hẹp này có nhiều người quá, chen chúc khiến anh không
thoải mải. Ừ, đúng vậy. Thế nên người dư thừa nên ra ngoài.

Anh lẳng lặng liếc nhìn "người dư thừa" kia, anh ta cười dịu dàng, nói

với Chân Ý: "Anh cũng vô cùng mong đợi."

"Chân Ý, nếu gặp phải vấn đề gì khó khăn, em có thể thỉnh giáo anh."

"Cảm..."

"Nhưng anh không chỉ bảo em đâu."

"..." Chân Ý á khẩu. "Đàn anh đang đùa em ạ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.