FREUD THÂN YÊU - Trang 436

"Anh ấy là đàn anh Doãn Đạc hồi trung học. Lớn hơn anh ba lớp, là

"hoa mỹ nam" truyền kỳ trước anh đấy."

Ngôn Cách không có ấn tượng với bất cứ bạn học nào. Nhưng "hoa mỹ

nam", không phải cô cũng nói anh là "hoa mỹ nam" sao? Tại sao lại có hai
"hoa mỹ nam" vậy kìa?

"Em đúng là hứng thú với mấy thứ hoa hoa cỏ cỏ này." Cuối cùng anh

nói.

Vừa dứt lời, Biện Khiêm đã tới khích lệ Chân Ý, tay anh ta quang minh

chính đại vỗ vai Chân Ý mấy cái. Mà lần này khác vói Doãn Đạc, thậm chí
Chân Ý không lúng túng hay câu nệ. Ngôn Cách không khỏi quan sát Biện
Khiêm vài lượt. Hai người họ nói chuyện rất hài hòa tự nhiên, mang theo sự
quen thuộc và thân mật khó tả, không phải tình yêu giữa nam và nữ mà
giống tình thân giữa anh em hơn. Anh đã gặp người này ở tiệc mừng thọ
của giáo sư Chân, về sau anh biết, tám năm anh không ở đây, trong cuộc đời
Chân Ý đã có một người đàn ông không thể thiếu tên là Biện Khiêm.
Không phải bạn bè nam nữ mà giống một thành viên trong gia đình. Nghĩ
đến tám năm anh vắng bóng trong đời cô, là Biện Khiêm chu đáo chăm sóc
cho cô, khiến cô tin tưởng ỷ lại, Ngôn Cách không biết trong lòng là biết ơn
hay cảm xúc trái ngược nào đó.

Rời khỏi tòa án, khi phóng viên ùa lên phỏng vấn, khác với trước kia,

Chân Ý dừng bước.

Đèn flash chớp nháy: "Luật sư Chân, tất cả mọi người đều đã thấy biểu

hiện xuất sắc của chị. Xin hỏi, đây là cứu người vô tội trong lúc ngàn cân
treo sợi tóc hay lách luật một cách tuyệt đẹp, giúp tội phạm thoát tội?" Có
kẻ xảo quyệt hỏi.

Chân Ý mỉm cười: "Chứng cứ rất xác thực, người có IQ đều nhận thấy."

"..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.