FREUD THÂN YÊU - Trang 451

Chân Ý lập tức ngừng khóc, có được sự khẳng định cao như vậy từ anh,

trái tim cô tuôn trào từng luồng sức mạnh ấm áp và vô tận. Đúng, tương lai
rất mờ mịt, nhưng không phải cũng rất có tính thử thách sao? Cô là Chân Ý,
là Chân Ý luôn luôn tràn trề sức sống, lạc quan cầu tiến, là Chân Ý chỉ cần
để tâm vào việc nào đó thì có thể dốc cạn sự nhiệt tình và nỗ lực gấp trăm
lần. Nếu vẫn là cô thì dù rằng từ ngày hôm nay hai hàn tay trắng, cô cũng
có thể bắt đầu lại từ đầu, cô vẫn có thể xuất sắc một lần nữa!

Đôi mắt sầu lo bất an dần dần bình yên trở lại: "Cảm ơn anh, Ngôn

Cách." Cô thở dài: "Cuối cùng có thể kết thúc chuyện Ngải Tiểu Anh rồi.
Ngẫm lại thì thật ra như vậy là tốt nhất." Cô đẩy cửa xe, đặt một chân
xuống rồi quay đầu lại: "Em đi đây."

Anh "ừ", nửa giây sau lại nói: "Chân Ý, cố lên!"

Vụ án mạng của Ngải Tiểu Anh từ đầu đến cuối cảnh sát vẫn không có

tiến triển, nhưng bởi Chân Ý dẫn Thôi Phỉ đến tự thú mà có được bước đột
phá quan trọng.

Chân Ý tội nhẹ, cô không tham gia vụ giết người, chỉ vì bảo vệ người

thân trực hệ mà bị lừa gạt, càng không trực tiếp tham gia phi tang thi thể.
Bây giờ dẫn Thôi Phỉ đến giao nộp cái chặn sách làm chứng cứ thì xem như
có lập công. Hôm đó cô được cho về nhưng được thông báo rằng một tuần
sau phải ra tòa chịu xét xử.

Về phần Thôi Phỉ, mặc dù chị ta đã tự thú vụ Ngải Tiểu Anh, nhưng

cảnh sát nghi ngờ chị ta tham gia vụ Tề Diệu. Luật sư nhà họ Thích xin bảo
lãnh chờ xét xử, đưa chị ta rời khỏi Cục Cảnh sát. Thích Hành Viễn xem
chừng lại không ổn thỏa như vậy. Trước đó đã tiếp nhận điều tra, nhưng bởi
vì lời khai của Thôi Phỉ nên ông ta bị nhốt vào trại tạm giam, không được
phép bảo lãnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.