FREUD THÂN YÊU - Trang 6

Chân Ý rên rỉ, ôm áo khoác lao như bay ra cửa.

Một chiếc Porsche màu đen đỗ đầu ngõ, có người kính cẩn che chiếc ô

đen cho người ấy, còn người ấy mặc bộ vest phẳng phiu, khom người định
lên xe.

“Xin chờ một chút!” Cô chạy nhanh tới, giẫm phải vũng nước đọng

khiến nước văng tung tóe.

Người ấy đứng thẳng lên, hơi nghiêng đầu nhưng không quay lại.

Không biết bởi vì chiếc xe hay bởi vì người mà đám sinh viên đi ngang

qua thi nhau nhìn ngó.

Vừa chạy tới sau lưng người ấy, cô bỗng phát giác người này rất cao, bộ

vest được cắt may rất khéo, thẳng thớm không một nếp nhăn. Người che ô
đứng cạnh nhìn Chân Ý, ánh mắt hững hờ.

Gió xuân thổi tới, giọt mưa đọng trên lá rơi xuống, dậy tiếng lộp bộp

trên tán ô. Chân Ý đứng ngoài ô, rụt cổ lại, giọng điệu thỏa đáng: “Vừa nãy
không cẩn thận lấy áo anh thấm nước, tôi giặt sạch rồi trả cho anh nhé?”

“Không cần đâu.” Anh ta thản nhiên nói, khom người định lên xe nhưng

hơi khựng lại: “Những điều giáo sư Chân chỉ dạy đáng quý hơn một chiếc
áo nhiều.”

Trạng thái tinh thần của ông nội hiện giờ còn có thể nghiên cứu học

thuật ư?

Chân Ý bối rối, tuy vậy xưa nay tính tình cô vốn thoải mái vô tư, nếu

người ta đã nói chẳng đáng thì cô cũng không dây dưa nữa.

Lúc xoay người định đi, cô bỗng trông thấy gương mặt nghiêng tuấn tú

khôi ngô của anh ta, giống như có cánh hoa anh đào lìa cành theo gió bay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.