FREUD THÂN YÊU - Trang 7

đến từ nơi không xa. Cô hơi sững sờ.

“Ngôn Cách?” Cô không chắc lắm, ôm áo anh tiến lên một bước, sau khi

thấy rõ cô cười rạng rỡ: “Đã lâu không gặp.”

“Xin lỗi, tôi không nhớ cô.” Dứt lời, anh khom người lên xe.

Cô biết anh có tật hay quên người khác, không hề để ý, còn rất vui khi

gặp lại cố nhân ở nơi đất khách quê người: “Anh quên rồi à, em là Chân...”

Chưa nói xong, người che ô đã đóng cửa xe lại. Chân Ý chỉ nhìn thấy

chiếc cằm thanh thoát trắng trẻo của anh.

Nhìn chiếc xe xa dần, Chân Ý thờ ơ nhún vai. Đã xa cách tám năm, với

tính cách lạnh nhạt của anh, ắt hẳn đã sớm quên cô rồi. Nếu cô vẫn giống
như thời trung học, chắc chắn đã giả vờ nhanh miệng, cười khúc khích nói:
“Đàn anh, em là con bé từng yêu đương với anh thời trẻ trâu đấy!” Rồi nhìn
anh – da mặt vốn mỏng – mắc cỡ đỏ cả tai. Nhưng cô không còn điên rồ
như xưa nữa, còn anh vẫn không thèm đoái hoài đến cô như thuở nào, thậm
chí chẳng buồn chào hỏi.

Trở về nhà, ông nội đang ngồi bên bàn ăn bánh brownie hạch đào.

Chân Ý đoạt lấy đĩa bánh, giả bộ trợn mắt: “Ông già này lại không nghe

lời rồi, từng này tuổi còn có thể ăn đồ ngọt ư?”

Ông nội cầm chiếc dĩa, hết sức tủi thân: “Là đường xylitol (1) mà.”

(1)Xylitol là chất ngọt tự nhiên, được chiết xuất từ cây bu-lô, cây sồi

xanh, hoặc một số loại cây khác. Xylitol có độ ngọt tương đương đường
mía, nhưng ca-lo chỉ bằng khoảng 75% đường mía. Sử dụng đường xylitol
có thể hạn chế các vấn đề sức khỏe như huyết áp, tiểu đường. (Mọi chú
thích trong cuốn sách này đều của người dịch.)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.