FREUD THÂN YÊU - Trang 81

“Lại nhảy?”

“Ừ, cô ấy lại nhảy, tôi liền vội vàng chạy đi đỡ. Mỗi lần, tôi đều đỡ ở

một tầng thấp hơn. Tuần trước tôi chạy đến cửa sổ ở cầu thang tầng 31,
nhưng cô ấy vẫn sượt qua đầu ngón tay tôi. Gần đây tôi mắc kẹt ở tầng 31,
mỗi lần chỉ có thể chạy tới đó.” Nói xong, anh ta trở nên cuống cuồng, tay
bắt đầu vạch lên giá vẽ không theo quy luật. “Đến tầng 31 liền không xuống
tiếp được nữa, phải làm sao đây?”

“Sao anh biết mình ở tầng 31?”

“Bên cạnh van cứu hỏa có số tầng.”

“Anh lao ra cửa sổ, sao nhìn thấy số tầng ở sau van cứu hỏa được?”

“Gương.”

“Gì cơ?”

“Bên cạnh cửa sổ cầu thang có gương. Từ trong gương tôi thấy một bức

tường trống trơn, cửa tò vò và mấy con số màu đen.”

Sau lưng Chân Ý nổi cơn gió lạnh buốt, không biết ảo tưởng của Ngô

Triết tượng trưng cho điều gì.

“Luật sư Chân, cô tới đón tôi ra ngoài đấy à?” Dòng suy nghĩ của anh ta

nhảy vọt, trở nên hoảng hốt.

“Tôi...”

“Người ở đây muốn hại tôi, cho tôi uống thuốc mãi, muốn bỏ độc giết

tôi.”

“Vậy anh...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.