FREUD THÂN YÊU - Trang 940

Ngôn Cách lại trầm mặc. Thư phòng im phăng phắc. Chân Ý thấy anh

không đối đáp nữa liền ngẩng đầu nhìn anh. Dưới ánh đèn, đôi mắt anh
thâm trầm, tình sâu như biển.

Anh chầm chậm nói: “Anh nói yêu đây chẳng phải là tình yêu họ hàng

dây mơ rễ má, mà là tình yêu vợ chồng kia.”

Tim Chân Ý rộn lên, đập thình thịch, chợt cảm thấy dường như anh

không phải đang đọc sách, cũng không phải đang phối hợp đùa vui với cô,
mà là đang… tỏ tình? Giọng cô nhẹ xuống, liếc mắt nhìn sách, hỏi: “Có gì
khác nhau sao?”

“Đêm thì cùng chung chăn gối.”

… Tim Chân Ý hoàn toàn loạn nhịp, không thể thốt ra câu thoại “Em

không quen ngủ với người lạ” phía sau. Không hiểu sao trong ánh mắt
thẳng tắp mà dịu dàng của anh, mặt cô lại đỏ bừng, cúi đầu nói khẽ: “Ngôn
Cách, anh không phải người lạ.”

Đêm gió lơn mưa phùn, căn phòng mập mờ vô cùng. Trái tim Chân Ý

không còn yên ả nữa, cũng không còn tâm tư đọc kỹ. Cô vội lật đến trang
sau thì nhìn thấy một cái tên. Ngôn Anh Ninh.

Là chữ của Ngôn Cách, có thể nhận ra rằng anh viết từ nhiều năm trước,

nét chữ còn rất non nớt, chắc hẳn là thời trung học.

“Ngôn Anh Ninh?” Cô nghi ngờ ngẩng đầu lên, “Ai thế?”

“Tên của con gái chúng ta.”

Nội tâm Chân Ý chấn động, cô ngỡ ngàng mở to hai mắt: "Sao tự dưng

nói lời không giống anh thế?"

"Chân Ý." Anh khẽ nói, "Anh đang cầu hôn em đấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.