FREUD THÂN YÊU - Trang 954

"Đương nhiên là đoán." Ngôn Cách nheo mắt nhìn ánh mặt trời ngoài

cửa sổ, trông rất thờ ơ, "Anh biết thừa tôi tới đây gặp anh vì cô ấy. Chuyện
của người khác, tôi không quan tâm."

"Tính tình nghiêm túc này của anh thật không thú vị." Gã than thở như

nổi lòng từ bi, nhàn nhã nói, "Cô ta đã biết chuyện xảy ra với anh năm đó,
bị kích động đến phát điên, mất tự chủ rồi giết người. Anh chỉ có thể thôi
miên xóa bỏ ký ức của cô ta. Anh sợ Chân Tâm thoát ra nên anh đã trở nên
chủ động trong mối quan hệ giữa hai người, chắc hẳn..." Gã nheo mắt quan
sát khuôn mặt trắng trẻo tuấn tú của Ngôn Cách dưới ánh nắng, "Đã cầu
hôn rồi."

Tất cả đều đúng. Ngôn Cách đã dự liệu từ trước, nhưng không bình luận

mà chỉ hỏi: “Ai nói chuyện năm đó cho Hoài Như biết?”

“Người gọi điện của tôi. Dùng tinh thần của mình điều khiển anh ta gọi

điện cho Chân Ý và Hoài Như là chuyện quá đơn giản với tôi.”

“Nhưng, anh ta mà anh nói là ai?”

“Ngẫu nhiên. Hôm nay chọn người này, mai chọn người khác. Người

nào cũng biểu hiện rất tốt, có thể kịp thời gửi lại cho tôi tin tức của vật thí
nghiệm, bao gồm cả cô Chân. Nhờ đó, tôi vạch ra bước thí nghiệm tiếp
theo.”

Ngôn Cách không phản bác, thầm nghĩ có lẽ gã dùng thôi miên. Những

Lệ Hữu bị nhốt mấy năm, thôi miên bằng sóng điện não mà không cần tiếp
xúc với người bên ngoài ư? Anh không tin mấy lời xằng bậy của gã.
“Người gọi điện” hiểu rõ tình hình của Chân Ý đến vậy, bề ngoài có vẻ như
thông qua lúc cô giãi bày tâm sự, nhưng Ngôn Cách không cho là thế. Chân
Ý sẽ tìm người khác kể chuyện buồn, nhưng tuyệt đối không tiết lộ vụ án.
Chưa kể anh đã phản thôi miên cho cô nhiều lần nên cô sẽ không bị người
khác thôi miên. Điện thoại chỉ để ngụy trang rằng có người khống chế Chân

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.