GÃ CƯỚP BIỂN QUÝ TỘC - Trang 110

“Chà, cô ta chắc chắn sẽ không phạm phải sai lầm đó nữa ‐ ý tôi là

chuyện chắn đường người khác ấy. Một cái bạt tai thường có tác dụng răn
dạy rất tốt.”

“Nhưng chuyện này khiến Tiddles ác cảm với cô ta. Ban nãy Artie cũng

muốn đá vào mông cô ta một cái thật đau và nếu không có mặt tôi thì chắc
hẳn cậu ta đã làm vậy rồi. Tiếc là lúc ấy anh không ở đó để nghe giọng điệu
hống hách của cô ta khi hướng dẫn Artie đặt mấy cái rương.”

“Anh không cho rằng cô ta là một tiểu thư quyền quý đấy chứ?”
James nhún vai. “Dù có là tiểu thư quyền quý hay không thì cô ta cũng là

người quen sai bảo kẻ hầu người hạ và cũng là con nhà có giáo dục, nếu
không thì hẳn là cô ta rất giỏi bắt chước những người có địa vị cao hơn
mình.”

Khiếu hài hước của Connie bỗng chốc bay biến. “Chết tiệt, thế thì không

thể coi chuyện này như trước được nữa đâu, Hawke.”

“Chẳng có cái quái gì khác biệt cả. Tôi đâu có ép cô ta mặc cái quần đó.

Mà trước giờ anh tưởng cô ta là hạng người nào vậy? Một ả điếm trên bến
cảng chắc?” Sự im lặng của Connie là câu trả lời quá rõ ràng và điều đó
khiến James bật ra một tiếng cười ngắn. “Ôi trời, bỏ ngay cái vẻ thương
hoa tiếc ngọc đó đi, Connie. Nó không hợp với anh cũng như với tôi đâu.
Dù cho cô nhỏ láu cá đó có là một nàng công chúa đi chăng nữa thì tôi
cũng chẳng bận tâm, chỉ biết rằng lúc này, cô ta là một cậu bồi phòng cho
đến khi nào tôi bảo thôi. Đó là vai trò mà cô ta đã tự nguyện đóng và tôi
muốn để cô ta diễn nó đến cùng.”

“Trong bao lâu?”
“Cho đến khi nào tôi còn chịu đựng nổi.” Rồi khi thấy gã Scot thả nạn

nhân của gã ra, anh nói thêm, “Chết tiệt, thậm chí không có cả một cú đấm!
Nếu là tôi thì tôi sẽ….”

“Tẩn hắn nhừ xương, tôi biết.” Connie thở dài. “Tôi thấy anh có vẻ cay

cú quá.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.