GÃ CƯỚP BIỂN QUÝ TỘC - Trang 232

“Đừng có thổi phồng lên như vậy chứ,” James tỉnh khô đáp lại. “Tôi có

thể dễ dàng bị nhìn thấy mỗi lần chúng ta xông tới một con mồi, nhưng hồi
đó tôi để râu dài, còn bây giờ thì không, như anh biết đấy. Họ sẽ không thể
nhận ra tôi cũng như con tàu của tôi, hơn nữa, chiếc Hawke đã không còn
tung hoành hơn năm năm rồi. Thời gian có thể xóa nhòa mọi ký ức.”

“Trong trường hợp này, nó hẳn đã ăn mòn cả lý trí của anh,” Connie càu

nhàu. “Chẳng có lý do gì để anh phải mạo hiểm cả, khi mà chúng ta có thể
dễ dàng mang cô nhỏ đó tới cho anh.”

“Nếu cô ấy không muốn tới thì sao?”
“Tôi sẽ lo liệu việc đó.”
“Anh định bắt cóc cô ấy đấy à, Connie? Chẳng phải như thế là phạm

pháp sao?”

Mặt đỏ phừng vì tức giận, Connie hỏi, “Anh không định coi chuyện này

là nghiêm túc, phải không?”

Đôi môi James khẽ nhếch lên. “Tôi chỉ đang nhớ lại lần trước khi chúng

ta cố gắng bắt cóc một tiểu thư xinh đẹp, kết quả là người mà chúng ta lôi
ra từ trong bao lại là cô cháu gái dễ thương của tôi. Lần trước đó nữa, khi
Regan bằng lòng cho chúng ta bắt cóc, tôi đã bị các anh em trai từ mặt và
đập cho nhừ tử. Nhưng đó không phải là chuyện quan trọng. Tôi không lặn
lội đường xa đến tận đây rồi lại thay đổi kế hoạch chỉ vì sự lo lắng của anh
về một khả năng khó có thể xảy ra.”

“Những kế hoạch của anh là gì?”

Câu hỏi đó khiến James trở nên giận dữ còn hơn cả lúc trước. “Tôi còn

chưa có kế hoạch nào cả, nhưng điều đó không thành vấn đề,” rồi anh nói
thêm, “Artie, cô gái đó ở nơi quái quỷ nào vậy? Hẳn là hai gã lề mề các anh
đã tìm ra chỗ ở của cô ấy rồi, đúng không?”

“Vâng, thưa thuyền trưởng. Cô ấy sống trong một tòa nhà lớn ngay ngoại

ô Bridgeport.”

“Ngoại ô à? Vậy thì ta có thể tìm cô ấy mà không cần phải đi vào thành

phố?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.