GÃ CƯỚP BIỂN QUÝ TỘC - Trang 62

James nhún vai. “Nếu không có những sự khuấy động thì còn gọi gì là

cuộc đời nữa, em trai?”

“Em nghĩ anh chỉ thích nhìn thấy Jason nổi cơn tam bành thôi. Thừa

nhận đi.”

“Anh ấy rất giỏi việc đó, đúng không?”
Anthony nhoẻn miệng rồi cười khùng khục. “Thôi được rồi, mọi nguyên

do nguyên cớ gì cũng chẳng còn quan trọng nữa. Có thể nói anh đã được
chấp nhận trở về với vòng tay của gia đình, được tha thứ hết thảy tội lỗi.
Nhưng anh vẫn chưa trả lời câu hỏi của em về việc tại sao hồi đó anh lại
đứng im chịu đòn.”

Một bên lông mày màu vàng lại nhướng lên. “Anh chưa trả lời câu hỏi

đó hả? Chắc là tại em cứ ngắt lời anh đấy.”

“Vậy em sẽ ngậm miệng lại.”
“Một việc bất khả thi.”
“James…”

“Thôi nào, Tony, hãy thử đặt mình vào địa vị của anh và em sẽ có câu trả

lời. Nó cũng đâu phức tạp gì cho cam. Anh chỉ muốn được ở bên cô cháu
cưng Regan của chúng ta một thời gian như các anh em khác thôi. Anh
nghĩ con bé sẽ thích được nhìn thấy thêm một phần của thế giới và quả thực
nó đã rất thích thú. Nhưng mặc dù rất muốn giữ con bé lại bên mình, anh đã
nhận ra việc anh làm điên rồ biết chừng nào nên mới đem nó về. Không
phải là anh vẫn hoạt động tích cực khi có con bé bên cạnh, mà là biển cả
không an toàn chút nào. Giông bão, những tên cướp biển khác, những kẻ
thù mà anh đã tạo nên, bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra. Rủi ro với con bé
chỉ hết sức nhỏ thôi, nhưng nó vẫn tồn tại. Và nếu có chuyện gì xảy ra với
Regan…”

“Chúa ơi, James Malory táng tận lương tâm mà cũng bị mặc cảm tội lỗi

giày vò sao? Thảo nào em không thể đoán ra lý do.”

“Đương nhiên là anh cũng có những lúc như vậy,” James lạnh nhạt nói,

gườm gườm nhìn Anthony đang ôm bụng cười ngặt nghẽo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.