GIA ĐÌNH PENDERWICK Ở PHỐ GARDAM - Trang 105

“Tớ biết bạn ấy”. Trilby là một cô nàng học lớp tám, có mái tóc đen

thẳng dài đến tận thắt lưng, và còn tham gia câu lạc bộ thể dục nữa.
Rosalind đã thấy cô nàng thực hiện động tác xoạc chân hoàn hảo trên cây
xà thăng bằng.

“Bạn ấy đã mời tớ cùng đi dự buổi Phóng tác Mùa thu tối mai”.
“Cậu có chắc không đấy?”. Nói thế nghe thật bất lịch sự, vì vậy em liền

hỏi lại. “Ý tớ là, tại sao?”.

“Tớ không biết”. Giọng Tommy nghe có vẻ cũng kinh ngạc gần bằng

em. “Tớ đoán bạn ấy thích tớ”.

Rosalind phải ngăn mình hỏi tại sao một lần nữa. Dù sao thì cũng chẳng

có lí do gì khiến bất kì ai không thích Tommy cả. “Ờ, tất nhiên bạn ấy thích
cậu rồi. Tớ chỉ định nói là…”. Lần duy nhất Rosalind thử xoạc chân trên
cây xà thăng bằng, em đã bị ngã và thâm tím cả khuỷu tay. Nhưng xà thăng
bằng đem so với trí thông minh thì có là cái gì chứ? “Có nghĩa là, tớ không
biết mình định nói gì nữa. Cậu có đi không?”.

“Tớ không biết. Cậu có nghĩ là tớ nên đi không?”.
“Sao lại không chứ?”. Đột nhiên Rosalind thấy mệt mỏi. Em chỉ mong

Tommy biến đi. Cậu ta và cả cô nàng Trilby Ramirez tóc dài của cậu ta
nữa.

“Tớ chỉ nghĩ là có lẽ cậu sẽ…”. Tommy đập đập cái thìa vào đầu, rồi

nhăn mặt. Cậu quên mất lúc này mình không đội mũ.

“Tớ sẽ làm sao?”.
“Không có gì. Ý tớ là, sẽ thoải mái hơn nếu có cả cậu đi cùng nữa”.
“Thoải mái ấy à”. Rosalind đứng dậy và bỏ cái bát của mình vào bồn

rửa. “Nhưng tớ có được mời đến buổi khiêu vũ của khối lớp tám đâu”.

“Tớ biết. Đừng có cáu với tớ chứ”.
“Sao tớ lại phải cáu? Chỉ vì hôm nay tớ hơi mệt thôi”.
Cậu đứng dậy và nói, “Thế thì tớ về đây. Cảm ơn cậu vì món kem”.
“Không có gì”.
“Chúc ngủ ngon, Rosy”.
Không còn kiên nhẫn nổi với cánh đàn ông và những rắc rối của họ nữa,

Rosalind không đáp lại, quay lưng đợi cho đến khi cậu đã đi rồi. Quả thực

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.