GIẾT NGUỜI TRONG MỘNG - Trang 130

“Quý vị cần gấp hay không?” Ông Erskine hỏi.
“Dạ không gấp”. Giles vui miệng nói. “Chúng tôi muốn tìm được một

chỗ ưng ý, vì hiện đang có nhà ở Dillmouth, bên duyên hải phía Nam”.

Ngài thiếu tá vừa đứng dậy, ông bước qua chỗ bàn bên cửa sổ lấy gói

thuốc.

“Dillmouth”, bà Erskine lên tiếng, nói vu vơ. Bà để mắt nhìn tới phía

sau ót ông chồng.

“Nơi đó rất đẹp”, Giles nói. “Bà biết chỗ đó?”.
Lặng thinh một hồi bà lên tiếng nói vu vơ như lúc nãy.
“Đã lâu lắm, chúng tôi tới đó để nghỉ hè. Thấy nơi đó yên tĩnh”.
“Dạ”, Gwenda nói. “Chúng tôi thích vì nơi đó khí hậu trong lành”.
Ông Erskine trở lại gói thuốc cầm trên tay, ông mời Gwenda.
“Đây cũng tốt lắm”, ông nói, nghe có vẻ trân trọng. Gwenda ngước

nhìn ông đang châm hút.

“Ông còn nhớ ra Dillmouth chứ?”, nàng hỏi thiệt tình.
Ông méo miệng như chợt nhớ ra điều gì nhức nhối, ông vui miệng nói

giọng hững hờ.

“Còn nhớ chứ. Ở lại đó - coi thử - tại khách sạn Royal George, à

không, khách sạn Royal Clarence”.

“Dạ phải, một chỗ nghỉ lại tuy cũ kỹ mà đủ tiện nghi. Nhà tôi ở gần

đó, nhà Hillside hỏi ai cũng biết, dân địa phương quen gọi là St - St Mary’s.
Đúng không, Giles?”.

“St. Catherine mới phải”, Giles nói.
Không thấy ai nói gì khác hơn. Ông Erskine quay qua chỗ khác, bà

Erskine đặt tách xuống chiếc đĩa.

“Hay là”, bà nói ra bất chợt, “quý vị có thể thăm khu vườn trước đi”.
“Dạ được”.
Mọi người bước ra ngoài. Trước mắt là một khu vườn xinh xắn được

chăm sóc gọn gang, hai bên lối đi lát đá trồng hoa. Gwenda vừa đi vừa nghĩ
bụng do công ngài thiếu tá Erskine chăm sóc tỉa tót. Được nghe nhắc tên
mấy loài bông hồng, cây cỏ quanh vườn mặt mũi ông Erskine sáng rỡ. Bởi
ông thích cái thú trồng cây kiểng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.