GIẾT NGUỜI TRONG MỘNG - Trang 164

Ngẫm nghĩ một lúc ông nói:
“Về thăm hai lần – hình như là ba lần. Tôi chỉ ghé qua rồi lại đi”.
Gã gật đầu như muốn nói cho hết.
“Tiếc là tôi không giúp gì được cho hai bạn”.
Giles đứng dậy.
“Chúng tôi đến đây làm mất thì giờ ông đã nhiều”.
“Không sao. Ta gặp nhau là để ôn lại chuyện cũ”.
Chợt cánh cửa mở ra người phụ nữ đứng nhìn vô trong buột miệng nói

xin lỗi.

“Ôi, xin lỗi, em không biết là anh có khách”.
“Vô đây cưng, bà nhà tôi đấy. Đây là hai ông bà Reed”.
Bà Afflick đưa tay ra bắt. Bà người cao gầy, mặt mũi bơ phờ, ăn mặt

đẹp.

“Gặp người quen ôn lại chuyện cũ”, Affick nói, “chuyện đâu từ trước

lúc tôi gặp bà”.

Giles quay lại nhìn.
“Tôi gặp vợ tôi đây trên chuyến du lịch tàu biển”, gã kể lại “cô ấy

không phải dân thường, người có dòng dõi quý tộc đấy”.

Gã kể lại tự hào, bà vợ thẹn đỏ mặt.
“Đi du lịch tàu biển thì còn gì bằng”, Giles nói.
“Đi cho biết đó đây”. Afflick nói “Tôi thì không đủ trình độ nói

chuyện”.

“Tôi nhắc ông nhà tôi nên đi một chuyến cho biết hang tàu Hy Lạp”,

bà Afflick nói.

“Tôi đi làm sao được, bận rộn quanh năm”.
“Chúng tôi không muốn làm phiền”, Giles nói. “Chào hai ông bà, cám

ơn. Thật tiếc khi không được nghe kể lại chuyến đi của hai ông bà”.

Afflick tiễn khách ra tới cửa, Gwenda ngoái nhìn lại, bà Afflick còn

đứng trước cửa dõi mắt nhìn theo, vẻ mặt ra chiều âu lo.

Giles và Gwenda ngỏ lời chào lần cuối rồi bước ra chỗ đậu xe.
***
“Rõ khỉ, em bỏ quên khăn quàng cổ”. Gwenda vừa nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.