GIẾT NGUỜI TRONG MỘNG - Trang 55

“Helen không muốn ly dị. Chính Kelvin kể lại cho ta nghe. Ta đoán

chừng, bà lấy một ông khác đang sống chung với vợ.

“Còn cha tôi thì sao?”
“Ông cũng không muốn ly dị”.
Bác sĩ Kennedy nói cụt lủn.
“Tôi muốn nghe chuyện cha thôi thêm nữa”, Gwenda nói. “Không

hiểu sao tự dưng ông gửi tôi qua New Zealand?”.

Kennedy nghĩ ngời một hồi,
“Theo chỗ ta biết, mấy bà con ở bên đó thúc giục ông ta. Đến khi cuộc

hôn nhân lần thứ hai không ra gì, ông ta mới nghĩ ra chỉ có cách đưa cô qua
đó?”.

“Ông tự quyết định việc đó ư?”.
Bác sĩ Kennedy nhìn quanh chỗ bếp sưởi, ông tìm cây thong ống điếu.
“Ôi, ta làm sao biết được, lúc đó ta nghe nói sức khỏe ông kém”.
“Có việc gì vậy? Ông chết vì lý do gì”.
Cánh cửa xịch mở, bà giúp việc khệ nệ bưng vô một mâm đầy ắp món

ăn.

Nào là bánh nướng bơ, mứt trái cây, không thấy một chiếc bánh ngọt

nào. Bác sĩ Kennedy khéo ra dấu cho bà ấy rót trà mời khách. Lúc Gwenda
vừa đỡ lấy mẩu bánh, bác sĩ Kennedy gượng nói một cách vui vẻ.

“Cô sửa sang lại ngôi nhà tới đây kể cho ta nghe. Thay đổi nhiều lắm

không?”.

Gwenda không trả lời, nàng nhìn qua bác sĩ, nói:
“Ông biết vì sao cha tôi chết không?”.
“Này cháu, ta không biết nói sao cho đầy đủ. Nghe nói một dạo sức

khỏe ông kém lắm, phải vô nằm nghỉ ở nhà an dưỡng – nghe đâu ở ngoài
duyên hải. Hai năm sau thì ông chết”.

“Làm sao tìm ra nhà điều dưỡng nằm ở chỗ nào?”.
“Ta chịu thua, không thể nhớ ra ngay lúc này, chỉ nhớ mang máng đâu

ở bên duyên hải miền Đông”.

Vậy là ông muốn tìm cách thoái thác. Giles ngồi đưa mắt liếc nhìn

Gwenda.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.