GIÓ QUA RẶNG LIỄU - Trang 113

“Là kẻ giúp đỡ và chữa bệnh, ta động viên an ủi – các con vật nhỏ bé

lạc trong khu rừng ẩm ướt – Ta tìm những kẻ lạc đường trong đó và băng
bó vết thương – và ra lệnh cho tất cả bọn chúng phải quên đi! Lại gần nữa,
Chuột Chũi, gần nữa vào! Không, chẳng ăn thua gì nữa, bài ca đã tắt dần
trong tiếng thì thầm kể chuyện của đám lau sậy mất rồi.”

“Thế những lời ca ấy có nghĩa gì?” Chuột Chũi băn khoăn hỏi.

“Điều đó thì tớ không biết,” Chuột Nước mộc mạc nói. “Nghe thấy thế

nào thì tớ thuật lại cho cậu như thế. A! Chúng lại quay trở lại rồi, mà lần
này thì thật đầy đủ và rõ ràng! Lần này, cuối cùng thì cũng nghe được bài
ca chính cống ấy, bài ca không thể nhầm lẫn với bài ca nào khác, bình dị –
nồng nàn – hoàn hảo – “

“Ồ, thế thì chúng mình phải nhớ đấy nhé,” Chuột Chũi nói, sau khi đã

kiên nhẫn chờ đợi vài phút và còn hơi ngủ gà ngủ gật dưới ánh mặt trời
nóng bỏng.

Nhưng không có câu trả lời. Nó nhìn và hiểu sự im lặng ấy. Với một nụ

cười rất đỗi sung sướng trên khuôn mặt và một cái gì đó tựa như vẻ chăm
chú lắng nghe còn lưu luyến ở đó, anh chàng Chuột Nước mệt mỏi đang
ngủ say sưa.

Chú thích 25. Thần Pan: Friend and Helper trong nguyên tác. Theo thần

thoại Hy Lạp, vị á thần này là con của thần Dớt và một phụ nữ người trần,
có đầu dê, mình đầy lông lá, chân móng guốc. Thần Pan thường giúp các
loài vật bị hoạn nạn trong rừng. Từ “Pan” cũng là từ nguyên của panic (nỗi
kinh hoàng) – ND

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.