GIÓ QUA RẶNG LIỄU - Trang 119

rất có ý nghĩa với bà ấy. Thế này nhé, tôi cho rằng nếu ta tiếp cận bà ấy một
cách thỏa đáng – đút lót bà ấy, tôi nghĩ đó là cái từ mà loài vật các anh vẫn
dùng – thì anh có thể đạt được một sự thu xếp nhất định, theo đó bà ấy sẽ
cho anh mượn quần áo, mũ của bà ấy, và anh có thể trốn khỏi lâu đài trong
vai bà thợ giặt chính thức. Nom anh rất giống bà ấy về nhiều mặt – đặc biệt
là về thân hình.”

“Đâu có giống,” thằng Cóc nổi giận nói, “Tôi có một thân hình thanh tú

– xứng với cương vị của tôi.”

“Bà dì tôi cũng có một thân hình thanh tú,” cô gái trả lời, “xứng với

cương vị của bà ấy. Nhưng anh cứ nghĩ thế cũng được. Anh là một con vật
khủng khiếp, kiêu ngạo và vô ơn, khi mà tôi thương hại và đang tìm cách
cứu anh!”

“Phải, phải, nói vậy cũng được; tôi thực sự cảm ơn chị rất nhiều,” thằng

Cóc vội nói. “Nhưng mà nghe này,” thằng Cóc trả lời cô gái, “nhất định chị
sẽ không khiến được anh chàng Cóc, chủ Lâu đài Cóc, cải trang làm bà thợ
giặt mà đi khắp cái miền quê này đâu!”

“Vậy thì anh có thể dừng lại đây với tư cách là một con cóc,” cô gái trả

lời, giọng đầy khí thế. “Tôi cho rằng anh muốn rời khỏi đây trên một cỗ xe
tứ mã cơ đấy!”

Thằng Cóc lương thiện bao giờ cũng sẵn sàng nhận lỗi của mình. “Chị

là một cô gái tốt bụng, tử tế và thông mình,” nó nói, “và tôi quả là một con
cóc kiêu ngạo và ngu xuẩn. Mong chị vui lòng giới thiệu tôi với bà dì đáng
kính của chị, và tôi tin chắc quý bà tuyệt vời này cùng với tôi sẽ có thể thỏa
thuận được với nhau về những điều kiện thỏa đáng đối với cả đôi bên.”

Tối hôm sau, cô gái dẫn bà dì của mình vào phòng giam thằng Cóc,

mang theo cả số quần áo đã giặt trong tuần của nó, được bọc trong một cái
khăn mặt. Bà già đã chuẩn bị cho cuộc gặp và mấy đồng tiền vàng lồ lộ mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.