GIÓ QUA RẶNG LIỄU - Trang 131

số ghế tại bàn ăn cơm tháng giảm bớt đến thảm hại trong mỗi bữa ăn kế
tiếp; khi mà các dãy phòng phải đóng cửa, các tấm thảm phải nhấc đi và
các bồi bàn bị nghỉ việc, những khách trọ còn tiếp tục ở lại tại nhà ký túc
cho tới khi khách sạn hoàn toàn mở cửa trở lại vào năm sau không thể
không bị tác động đôi chút bởi những sự ra đi cùng những lời chào tạm biệt
này, bởi cuộc tranh luận sôi nổi về các kế hoạch, các tuyến đường và các
miền đất mới, bởi sự cạn kiệt dần hàng ngày của dòng suối tình bạn. Người
ta bắt đầu cảm thấy bối rối, chán nản và đâm ra hay càu nhàu. Cớ sao mà
phải thèm khát sự thay đổi như thế này? Sao không cứ tiếp tục lặng lẽ lưu
lại nơi đây, như chúng tôi, để mà vui chơi? Các bạn không biết cái khách
sạn này vào mùa nghỉ cùng những trò vui mà chúng tôi có cùng nhau đâu.
Chúng tôi còn ở lại cho đến hết cả cái năm thú vị này. Hiển nhiên là tất cả
những điều đó đúng là như vậy, những kẻ khác bao giờ cũng trả lời thế;
chúng tôi rất ghen tị các bạn – thôi để một năm nào khác vậy – còn ngay
lúc này chúng tôi đã có những cuộc hẹn – mà xe buýt đã chờ ở cửa – chúng
tôi đã hết thời gian rồi! Thế là bọn họ ra đi, với một nụ cười và một cái gật
đầu, còn chúng ta thì nhớ họ và cảm thấy bực bội trong lòng. Chuột Nước
là loại động vật tự túc được đầy đủ cho mình, và cho dù bất kỳ ai ra đi thì
nó vẫn ở lại; vậy mà nó vẫn không khỏi để ý đến những gì đang xảy ra trên
không trung và cảm thấy một phần ảnh hưởng của chuyện đó ngấm sâu vào
tận xương tủy mình.

Thật khó mà nghiêm túc tập trung vào bất kỳ công việc gì khi mà tất cả

những sự di dời này đang diễn ra. Ngay khi rời khỏi ven sông, nơi có các
đám cói mọc cao và dày trong một dòng nước đang bắt đầu cạn đi và chảy
lững lờ, nó lang thang về phía vùng quê, vượt qua một hai đồng cỏ chăn thả
súc vật nom đã xỉn màu và khô héo, rồi tạt vào vương quốc của lúa mỳ chín
vàng rập rờn và lao xao, đầy những chuyển động lặng lẽ và những tiếng thì
thầm khe khẽ. Nó vẫn thường thích lang thang tại vùng này, qua khu rừng
có những thân thảo cứng khỏe chở đi cả cái bầu trời vàng rực của riêng
mình phía trên đầu nó – một bầu trời luôn nhảy múa, lung linh, khe khẽ
truyện trò hoặc đu đưa mạnh mẽ theo trận gió thổi qua rồi lại đứng thẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.