GIÓ QUA RẶNG LIỄU - Trang 187

“A ha! Cái ván sàn cót két ấy trong gian để bát đĩa!” thằng Cóc nói.

“Bây giờ thì cháu hiểu rồi!”

“Chúng ta sẽ lặng lẽ bò vào gian phòng đựng bát đĩa – “ Chuột Chũi kêu

lên.

“ – mang theo súng lục, gươm và gậy gộc –” Chuột Nước hét to.

“ – và xông vào tấn công bọn chúng,” bác Lửng nói.

“ – và giết chúng, giết chúng, giết chúng!” thằng Cóc sung sướng phát

cuồng, vừa reo lên vừa chạy quanh căn phòng, nhảy qua cả những cái ghế.

“Như vậy là tốt rồi,” bác Lửng nói, lại trở về với phong thái lãnh đạm

thường nhật của mình, “kế hoạch của chúng ta đã giải quyết xong, không
còn gì để các cậu phải tranh cãi và làm ầm ĩ lên nữa. Vì vậy, tất cả hãy đi
ngủ ngay đi, vì đêm đã khua lắm rồi. Chúng ta sẽ thu xếp mọi việc cần thiết
trong buổi sáng ngày mai.”

Tất nhiên thằng Cóc vâng lời chạy ngay đi cùng các bạn mình để lên

giường ngủ – nó chẳng dại gì mà phản đối – dù rằng nó đang cảm thấy quá
hồi hộp không thể nào ngủ được. Nhưng nó đã trải qua một ngày dài dằng
dặc với biết bao sự kiện dồn dập, mà chăn nệm lại rất thân thiện và êm ái so
với cái ổ rơm đơn sơ mỏng manh trải trên sàn đá của một phòng giam có
gió lùa; và chỉ mới đặt đầu lên gối chưa được mấy giây đồng hồ nó đã ngáy
vang sung sướng. Nó mơ thấy rất nhiều chuyện, nào là những con đường
lớn cứ chạy trốn đúng vào lúc nó cần đến chúng, nào là những dòng kênh
cứ đuổi bắt nó và tóm được nó, nào là một chiếc xà-lan to tướng trôi vào
phòng tiệc mang theo cả đống quần áo cần giặt trong tuần của nó, đúng vào
lúc nó đang đãi tiệc; nào là nó đang một mình trong con đường bí mật, cố
len lỏi tiến bước nhưng con đường cứ xoắn lại, chuyển hướng, lắc lư và
dựng ngược lên; tuy vậy, không hiểu sao, cuối cùng nó vẫn thấy mình trở
về Lâu đài Cóc an toàn và thắng lợi cùng với tất cả bạn bè tụ tập xung

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.