GIÓ QUA RẶNG LIỄU - Trang 21

đi, chúng mình sẽ chèo đến đó ngay lập tức. Đến thăm thằng Cóc thì lúc
nào cũng được. Đến sớm hay đến muộn thì nó vẫn là cái thằng như thế. Lúc
nào cũng hiền, lúc nào cũng vui mừng được gặp cậu, và lúc nào cũng buồn
khi cậu ra về!”

“Anh chàng ấy hẳn phải là một con vật rất tế nhị,” Chuột Chũi nhận xét

khi nó bước lên thuyền và nắm lấy mái chèo, trong khi đó Chuột Nước
thoải mái ngồi vào một chiếc ghế bành phía đuôi thuyền.

“Nó quả là đứa tốt nhất trong các con vật,” Chuột Nước đáp. “Rất bình

dị, rất hiền hậu và rất nhiều tình cảm. Có lẽ nó không thông minh lắm – mà
chúng ta đâu phải tất cả đều là thiên tài; và có thể là nó vừa hay khoác lác
lại vừa tự cao tự đại. Nhưng mà nó có những phẩm chất tuyệt vời, thật
đấy.”

Vòng qua một chỗ sông rẽ, chúng nhìn thấy một tòa nhà cổ kính, bề thế

và đẹp đẽ làm bằng gạch màu phớt đỏ, với những bãi cỏ được chăm sóc cẩn
thận trải dài xuống tận mép nước.

“Kia là Lâu đài Cóc,” Chuột Nước nói, “còn cái nhánh sông mé tay trái,

nơi có bảng thông cáo ‘Tư gia. Cấm đậu thuyền, ’ dẫn tới nhà để thuyền
của nó. Chúng mình sẽ để thuyền tại đó. Các chuồng gia súc thì ở đằng kia,
bên mé tay phải. Kia là phòng tiệc, cái chỗ cậu đang nhìn ấy, đã cũ rồi.
Thằng Cóc khá là giàu, cậu biết đấy, và tòa nhà này thật sự là một trong
những tòa nhà đẹp nhất ở vùng này, tuy rằng bọn tớ không bao giờ thừa
nhận như thế với thằng Cóc cả.”

Thuyền của bọn chúng lướt ngược khúc sông nhánh, và Chuột Chũi thu

mái chèo đặt vào bên trong khi chúng băng qua bóng râm của một cái nhà
để thuyền. Tại đây chúng nhìn thấy nhiều chiếc thuyền đẹp được treo lên
các xà ngang hoặc được kéo lên một khoảng đất trống, tuyệt nhiên không
có chiếc thuyền nào ở dưới nước; và nơi đây có vẻ bị bỏ hoang, không
dùng đến nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.